Từ lúc đó mỗi buổi chiều Vân Tường đều kỳ kèo bắt Đới Thiên Sơn chở mình về nhà, Vân Tường tuy là học có hơi tệ thật nhưng tính tình rất tốt, Đới Thiên Sơn ban đầu chấp nhận quen Vân Tường cũng vì tâm tư của riêng mình cậu tự nhủ nếu đã không thể toàn tâm toàn ý đem lòng yêu thương Vân Tường thì cậu sẽ đối xử với cô thật tốt xem như đền bù.
Sắp đến sinh nhật của mình nên Vân Tường lên kế hoạch để cùng Đới Thiên Sơn trãi qua một buổi tối đầy thú vị lãng mạn khó quên.
Giờ giải lao Vân Tường chạy qua bàn của Đới Thiên Sơn rồi nói: “Này thứ sáu tuần này cậu có dành cho tớ cả buổi tối có được không hả???”.
Đới Thiên Sơn cau mày: “Tới 10 giờ thôi nhá…mình không qua đêm tại nhà cậu được đâu à”.
Vân Tường gật đầu: “Ừ mình cũng đâu có ý định giữ cậu lại qua đêm”.
Đới Thiên Sơn cong môi lên mỉm cười: “Thế thì tốt, mà cậu lại tính bày trò gì nữa vậy hả???”.
Vân Tường tỏ vẻ thần bí: Bí mật tới hôm đó cậu sẽ biết”.
Đới Thiên Sơn gật đầu: Ừ cũng được”.
Vân Tường đưa ngón tay út lên mè nheo: Móc nghéo đi…ai thất hứa làm con rùa rụt cổ nha”.
Đới Thiên Sơn đưa ngón tay út lên móc nghéo với Vân Tường chứ nếu không cô bé này lại ngồi nhõng nhẽo không để anh yên.
Ngày thứ sáu cũng nhanh chóng đến, hôm nay Vân Tường lại nghỉ học cô muốn ở nhà tự tay chuẩn bị mọi thứ để mừng sinh nhật cùng với Đới Thiên Sơn.
Từ những đóa hoa hồng đỏ thắm được vận chuyển từ Pháp về Vân Tường đều tự tay cắm hoa trang trí phòng cho đến bánh kem và toàn bộ thức ăn đều do cô tự tay chuẩn bị.
Đồng hồ điểm 6 giờ tối thì tiếng chuông cửa nhà Vân Tường cũng reo lên, cô vui mừng chạy ra mở cửa vì cô biết chắc chắn người đến không ai khác chính là Đới Thiên Sơn.
“Hi…mời cậu vào”.
Hôm nay anh chàng Đới Thiên Sơn cũng ăn mặc bình thường không có gì đặc biệt chỉ là quần jeans đen, áo sơ mi trắng bỏ ngoài quần, tay áo xắn đến khủy tay, trên tay còn cầm một cái áo khoác da màu đen nhìn rất cool ngầu.
Ngược lại với vẻ đơn giản của Đới Thiên Sơn thì Vân Tường ăn mặc khá cầu kỳ cô khoác lên mình bộ váy màu xanh lam nhạt có chất liệu bằng voan nhẹ nhàng quyến rũ như những cơn sóng ngoài đại dương bộ y phục này có tên là Báu vật của biển, đây là một trong những thiết kế độc quyền có một không hai của thương hiệu RS* danh tiếng.Tóc của Vân Tường kết theo kiểu thác nước làm tăng nét dịu dàng nữ tính của cô.
* RS: tên của một thương hiệu thời trang trong truyện.
Lúc cánh cửa nhà Vân Tường mở ra thì Đới Thiên Sơn có chút mất hồn vài giây khi thấy Vân Tường ăn diện xinh hơn mọi ngày, mãi một lúc sau Đới Thiên Sơn mới tìm thấy giọng nói của mình: Chào…hôm nay là ngày đặc biệt gì à?”.
Vân Tường đứng nép người qua một bên cho Đới Thiên Sơn vào nhà: Sao đột nhiên cậu lại hỏi vậy?”.
“ Thì…trông cậu xinh hơn hẳn mà”.
Vân Tường liền kéo tay Đới Thiên Sơn bắt anh đối mặt với mình rồi truy hỏi: Cậu nói thật hả?”.
Đới Thiên Sơn liền gật đầu: Ừ”.
“Vậy cậu thích mình của bây giờ hơn hay là trước đây hơn”.
Đới Thiên Sơn vốn không thích Vân Tường nên không cần suy nghĩ cũng có thể trả lời ngay: Đều thích hết”.
Vân Tường liền mỉm cười vui vẻ: Vậy thì tốt quá hihi…mình cứ sợ cậu sẽ không thích mình thôi”.
Lời nói dối có thể làm người khác vui nhưng Đới Thiên Sơn cũng tự biết một lúc nào đó sự thật sẽ được phơi bày lúc đó dù muốn hay không thì Vân Tường vẫn là người bị tổn thương nên cậu muốn bù đắp cho cô mọi thứ khi còn có thể.
“Hôm nay có một phim kinh dị mới ra rạp nội dung cũng khá hấp dẫn đi xem không tôi mời”.
Nghe Đới Thiên Sơn mời mình đi xem phim thì Vân Tường cười tít cả mắt nhưng hôm nay sinh nhật của cô và cô chỉ muốn cùng cậu trãi qua một buổi tối bình yên ấm áp mà thôi.
Vân Tường tỏ vẻ tiếc