Vân Tường lấy một cái điện thoại khác nhấn số gọi đi, vài giây sau mới có người bắt máy: “Tiểu Tường, lâu rồi mới thấy con gọi điện cho ông nội đó”.
“Ông nội, ông nói cho con biết Vân gia ta xưa nay có gây thù chuốc oán với ai đến nỗi thành nợ máu không hả ông?”.
Vân Bạch Kỳ suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Cũng không gọi là gây thù chuốc oán nhưng nợ máu thì chắc chắn là có rồi, năm xưa trong lúc gầy dựng sự nghiệp ở Hoa Đô có hai công ty đối đầu nhau là Vân Thị và Phạm Đạt do ông tính toán tốt nên giành được hạng mục lớn từ đó giúp Vân Thị phất lên nhưng Phạm Đạt lại thua trắng tay ngày hôm đó ông ta đã tự tay tàn sát cả nhà của mình gồm 14 mạng người trở thàn vụ thảm sát thương tâm nhất ở Hoa Đô cho đến tận bây giờ đó. Nhưng Tiểu Tường à, con đột nhiên hỏi về ân oán cũ đã qua làm gì chứ???”.
Vân Tường nhíu mày: “Ông nội ông bình tĩnh nghe con nói đây, vẫn còn người của Phạm gia sống sót bao nhiêu năm nay họ vẫn luôn tìm cơ hội báo thù chúng ta”.
Vân Bạch Kỳ nhíu mày thở dài một cái: “Nhưng vụ việc thảm sát kia đâu thể tính lên đầu Vân gia chúng ta được, không có tài năng tranh giành thương trường là Phạm Đạt thảm sát gia Phạm gia cũng là ông ta sao bọn họ có thể ghi hận chúng ta chứ?!”.
“Ông nội à nhưng bây giờ bao nhiêu tội lỗi đó con cháu đời sau của Phạm gia đều ghi hận lên đầu chúng ta cả rồi”.
Vân Bạch Kỳ bất chợt thản thốt: “Tiểu Tường rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, con gặp phải người của Phạm gia báo thù hay sao?”.
Vân Tường cố gắng bình tĩnh không thể làm cho ông bà nội tuổi đã cao mà còn phải lo lắng nữa: “Ông nội con vẫn ổn, thời gian này ông nên triệu tập tất cả những người vệ sĩ trung thành về bên cạnh bảo vệ ông và bà không được khinh suất, còn nữa không được để mắc mưu kể thù chuyện còn lại con sẽ lo ổn thỏa vụ này thôi”.
Vân Tường nói rồi liền cúp máy, Vân Bạch Kỳ thì lo lắng đứng ngồi không yên không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nghiêm trọng đến mức nào? Một mình Vân Tường liệu có ứng phó nổi không đây?
Vân Bạch Kỳ liền gọi người vệ sĩ trung thành nhất đến gặp mình: “A Độ cậu phái một số người thân cận đi điều tra một chút xem ở thành phố C Tứ Thiên, Marry và Tiểu Tường đã gặp phải chuyện gì rồi, còn nữa tiến hành trong im lặng không được đánh rắn động cỏ”.
A Độ liền gật đầu: “Thưa lão gia tôi lập tức đi làm ngay”.
Vân Tường sau khi cúp máy với Vân Bạch Kỳ liền gọi thêm một cuộc điện thoại nữa, giọng của Bạch Luân vang lên: “Ồ hôm nay có người đột xuất gọi điện phải chăng muốn báo ơn anh đây mấy năm qua đã giúp cô chăm sóc ông bà nội à”.
“Bạch đại ca tôi có