Đới Thiên Sơn nhíu mày tỏ vẻ không hiểu câu nói của Vân Tường cho lắm, cậu cứu Vân Tường khi nào chứ cả hai mới gặp nhau có mấy tháng thôi mà.
Dù nói gì thì Đới Thiên Sơn cũng là người sai khi nghi ngờ Vân Tường nên cậu đành xuống nước nhỏ năn nỉ: “Mình xin lỗi”.
Vân Tường bỏ đi một nước luôn: “Không cần”.
Đới Thiên Sơn lại chạy theo níu lấy cánh tay cô: “Muốn đánh, muốn mắng, muốn giận mình thì để sau…sức khỏe quan trọng hơn”.
Vân Tường nổi cáu lên đẩy mạnh một cái Đới Thiên Sơn chới với lùi về phía sau mấy bước: “Mình không cần cậu ở đây giả vờ quan tâm mình đâu…cậu đi mà quan tâm Tuyết Vi của cậu đi”.
Cô Kiều Hân thấy Vân Tường bỏ đi ra ngoài với trạng thái vô cùng bất ổn nên cũng vôi chạy theo phía sau.
Đám người của Lâm Nguyệt Dung thấy chuyện vui như thế sao có thể không tham dự được chứ hơn nữa bây giờ Lâm Nguyệt Dung đang rất hả hê với kết cục bi thảm của xí nghiệp Thường Tín phải nhân cơ hội nào chà đạp Mộ Tuyết Vi thêm một chút mới được.
Ba của Tiêu Dĩnh Nhiên là thư ký lâu năm cho ba của Mộ Tuyết Vi đây là lý do một đứa có gia cảnh bình thường như Tiêu Dĩnh Nhiên lại có thể vào học ở trường bậc nhất như thế cho nên Tiêu Dĩnh Nhiên xưa nay luôn làm cái bóng của Mộ Tuyết Vi, Lâm Nguyệt Dung vừa nhìn đã ghét hôm nay có cớ kiếm chuyện sao có thể bỏ qua.
Lúc cô Kiều Hân và đội cứu hộ rời đi rồi, Lâm Nguyệt Dung liền bước qua chỗ của Tiêu Dĩnh Nhiên lên tiếng: “Đúng là người không biết thức thời, Mộ gia phá sản rồi còn ở đó làm con chó trung thành chi vậy đâu có được lợi ích gì”.
Tiêu Dĩnh Nhiên cau mày nhìn Lâm Nguyệt Dung: “Cậu lại muốn kiếm chuyện gì nữa đây?”.
Lâm Nguyệt Dung nhếch môi cười khinh bỉ: “Kiếm chuyện??? Loại người như cậu xứng đáng để nói câu này sao?”.
Hà Khánh Linh cũng lên tiếng: “Phải đó, lớp phó học tập của lớp chuyên hàng đầu trường mà lại ra tay hảm hại người ta xém chút nữa là mất mạng rồi”.
Kim Huyền Trâm hừ một tiếng: “Cũng hên là bạn Vân Tường không sao…nếu không là bạn có thể đi tù vì tội mưu sát đó Dĩnh Nhiên à”.
Tiêu Dĩnh Nhiên run rẩy giải thích: “Chỉ là tai nạn thôi mà tôi đâu có cố ý đẩy con nhỏ đó xuống nước”.
Vương An Chi bất bình lên tiếng: “Rõ ràng là cậu cố ý đẩy Vân Tường xuống nước ở đây mọi người đều chứng kiến hết không có ai bị mù đâu Dĩnh Nhiên à”.
Lâm Nguyệt Dung liền nói thêm vào: “Hơn nữa xí nghiệp Thường Tín phá sản ngay cả Mộ Tuyết Vi cũng phải dựa vào học bổng để tiếp tục học ở trường Cầu Vồng mà sao một đứa có gia cảnh bình thường như cậu lại có thể tiếp tục học mà không có học bổng, có khi nào việc Thường Tín phá sản chủ tịch dính vào nghi án biển thủ công quỹ là có liên quan đến ba cậu không Dĩnh Nhiên???”.
Tiêu Dĩnh Nhiên