Cuộc đua xe giữa hai soái ca có vẻ sẽ rất kịch liệt thú vị đây nên những người có mặt ở đó biết về cuộc đua liền thông báo cho tất cả mọi người trong trường biết, thế là dù bất cứ ở đâu học sinh của trường Cầu Vồng đều như nhanh chóng đến trường để xem kết quả là ai thắng.
Đới Thiên Sơn và cả cái tên lạ mặt cùng vào vị trí sẵn sàng rồi rồ ga chạy đi trong sự reo hò của mấy đứa con gái ở phía sau.
Trên đường đi, Đới Thiên Sơn và cả cái tên kia đều bám sát đối phương, bất phân thắng bại, dường như cả hai ngang tài ngang sức, không ai sợ ai hết.
Hoa Đô mới sáng sớm đã bị hai thanh niên làm cho hỗn loạn cả ra vì cuộc đua tốc độ của mình.
Ở trường Cầu Vồng các học sinh cũng nhao nhao như đàn ong vỡ tổ…
Người A: Tôi dám cá là Thiên Sơn nhà mình sẽ chiến thắng”.
Người B: Thôi đi nhìn hình chụp này… soái ca thách đấu với Thiên Sơn cũng không phải dạng vừa đâu à nha, nhìn cái xe của cậu ấy là cũng đủ biết rồi… tôi vote cho cậu ấy một phiếu”.
Người C: Tôi vẫn ủng hộ Sơn ca nhà mình thôi”.
Người D: Tôi ủng hộ cho anh chàng lạ mặt mới xuất hiện.
Hai người đua xe căng thẳng thì thôi đi những người theo dõi cuộc đua cũng căng không kém, tự nhiên hình thành một làn sóng dư luận đối đầu với nhau luôn một phe thì ủng hộ Đới Thiên Sơn, một phe thì ủng hộ cho người bạn kia.
Cổng trường Cầu Vồng đang yên bình thì đột nhiên có tiếng rú ga xé gió rồi xuất hiện hai chiếc mô tô từ đằng xa lao với tốc độ nhanh như chớp.
Học sinh trường Cầu Vồng lao ra cổ vũ: Thiên Sơn cố lên…Thiên Sơn cố lên…”.
Vì không biết tên đối thủ của Đới Thiên Sơn nên các bạn cổ vũ cho người này lấy hình ảnh phượng hoàng trên xe đặt một biệt danh rồi hô lên thật to: Phượng hoàng cố lên… Phượng hoàng cố lên…”.
Đoạn đường cuối cùng để kết thúc cuộc đua quyết định thắng bại chỉ còn có khoảng 200 mét nên cả Đới Thiên Sơn và cái tên ngông cuồng kia đều tập trung cao độ chạy nhanh hết tốc độ có thể để dành chiến thắng.
Thầy giám thị nhìn hai chiếc xe lao tới với tốc độ bàn thờ, còn đám học sinh thì đứng ngay cổng cổ vũ đông nghẹt… thầy giám thị toát luôn cả mồ hôi hột mặt mày thầy xanh hơn cả tàu lá chuối nữa.
Nếu hai cái đứa kia mà thắng không kịp thì…
Ôi không dám tưởng tượng nữa!!!
Mộ Tuyết Vi, Hứa Quang Anh, Vương An Chi đứng trên lầu nhìn xuống thì không khỏi kinh hoàng khi thấy hai chiếc xe vẫn cứ lao thẳng tới chỗ đám đông.
Hứa Quang Anh kinh ngạc mở to mắt ra nói: Trời ơi, chuyến này Thiên Sơn chơi lớn dữ nếu không thắng e là… không kịp nha”.
Còn khoảng 50 mét nữa là hai chiếc xe lao tới cổng trường, người đứng dưới đó rất đông Mộ Tuyết Vi thấy vậy liền lấy tay che mặt lại sợ hãi thốt lên: Ôi không… mấy người đó điên thật rồi”.
Vương An Chi thì vẫn bình tĩnh quan sát, hai chiếc xe vừa chạy tới cổng trường thì đồng loạt thắng lại ngay vạch sơn đỏ ở cổng, tốc độ ngang nhau, khoảng cách ngang nhau, cuộc đua này e là… bất phân thắng bại rồi…
Vương An Chi khẽ lắc lầu nghĩ ”Hai cái nhân kia đúng là quái vật mà!”.
Đới Thiên Sơn không vui quay sang nhìn đối thủ của mình rồi hỏi:” Không phân định được thắng bại giờ tính sao đây hả?”.
Người kia giả vờ nghĩ nghĩ rồi đáp: Hay là làm một trận nữa đi…”.
Hai người còn chưa kịp nói xong vụ thi đấu thì nghe giọng nói đầy tức giận của thầy hiệu phó vang lên phía sau: Hai cái đứa này đúng là gan to bằng trời rồi mà… đã lái xe mô tô thì thôi đi còn dám gây náo loạn cả trường như thế… hôm nay, tôi nhất định không tha cho hai em đâu, đặc biệt là em đó ĐỚI THIÊN SƠN”.
Đới Thiên Sơn và đối thủ của mình không hẹn mà cùng quẳn luôn cái xe ở đó rồi bỏ chạy vào trong để trốn thầy hiệu phó.
Thầy giám thị khẽ lắc đầu thấy thương cho số phận của hai đứa trẻ mà lẩm bẩm: Hết chỗ chạy hay sao mà lại chạy vào trong trường… đây là ĐỊA BÀN CỦA THẦY HIỆU PHÓ cơ mà… các em quá thơ ngây rồi… chậc chậc thầy mà bắt được là chết chắc cho mà coi”.
Sau đó, thầy