Bạc Mỹ Mỹ cũng châm thêm dầu vào lửa: “Có tin đồn rằng sau khi Bạch gia thâu tóm Thường Tín sẽ để cho Tiêu Chí Thành làm CEO nữa đó, xem ra lần này vị trí của hai cậu hoán đổi cho nhau một cách ngoạn ngục rồi, Dĩnh Nhiên sẽ trở thành đại tiểu thư còn Tuyết Vi thì…haiz nhắc đến mà đâu lòng”.
Lâm Nguyệt Dung giả vờ an ủi Mộ Tuyết Vi: “Chỉ tiếc là ba của cậu và cậu đều quá tin người rồi, hy vọng cậu sẽ sớm chấp nhận được sự thật và vượt qua được sự phản bội của người bạn mười mấy năm này”.
Đám người của Lâm Nguyệt Dung bỏ đi trước.
Mộ Tuyết Vi ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Dĩnh Nhiên bằng ánh mắt đỏ hoe: “Những gì trên tin tức nói là sự thật có phải không?”.
Tiêu Dĩnh Nhiên lúng túng: “Tuyết Vi, cậu đừng nghe lời mấy con nhỏ đó tụi nó chỉ đang cố chia rẽ chúng ta mà thôi, ba mình không có làm như vậy, càng không có chuyện ông ấy làm CEO của Thường Tín, cậu tin mình một lần được không?”.
Mộ Tuyết Vi nghi hoặc trong lòng nhưng cô vẫn gật đầu: “Được mình tin cậu một lần vậy”.
Từ sau biến cố của gia đình Mộ Tuyết Vi phải đi làm thêm ở khách sạn để kiếm thêm tiền phụ giúp mẹ trang trãi cuộc sống.
Hôm nay, lúc cô đến dọn phòng ở khách sạn thì gặp cái tên Đặng Dĩ Bân ở trường Đông Hưng trước đây từng tỏ tình với mình nhưng bị cô từ chối.
Đặng Dĩ Bân biết gia đình của Mộ Tuyết Vi phá sản, bây giờ tận mắt thấy cô chật vật kiếm cái mưu sinh thì tỏ vẻ rất thích thú, hắn ta ngồi chễm chệ trên ghế sofa đưa ánh mắt không đứng đắn quét trên người của Mộ Tuyết Vi rồi buông lời trêu ghẹo: “Ồ đây không phải là Mộ tiểu thư cao cao tại thượng của xí nghiệp Thường Tín đây sao? Thật không ngờ có một ngày cô phải đi làm những công việc thấp hèn này để kiếm từng đồng tiền như thế”.
Mộ Tuyết Vi biết với hoàn cảnh của mình hiện tại không thể gây hấn với cái tên khó ưa này nhưng thái độ hách dịch của hắn khiến cô phải lên tiếng chỉnh người: “Đặng thiếu gia theo tôi thấy công việc nào cũng có ý nghĩa riêng của nó, không có công việc nào là thấp hèn cả chỉ có những người suy nghĩ như vậy mới thấp hèn thôi”.
Đặng Dĩ Bân nổi giận lên quát: “Cô…đúng là không biết thức thời mà…Mộ Tuyết Vi tôi nói cho biết nếu bây giờ cô quay lại cầu xin làm tình nhân của tôi thì vẫn còn kịp đấy”.
Mộ Tuyết Vi tỏ vẻ chán ghét: “Cảm ơn ý tốt của Đặng thiếu gia đây nhưng tôi không có ý định đó”.
Mộ Tuyết Vi vừa xoay người tính rời đi thì bị Đặng Dĩ Bân đứng dậy bắt lấy cổ tay kéo lại: “Mộ Tuyết Vi bây giờ không đến lượt cô quyết định đâu…tôi muốn cô thì cô không có quyền từ chối hiểu chưa”.
Mộ Tuyết Vi sợ hãi dùng hết sức đẩy Đặng Dĩ Bân ra nhưng vô ích,