Lâm Nguyệt Dung cong môi lên mỉm cười thõa mãn khi nhìn thấy Mộ Tuyết Vi rơi vào cảnh chật vật như hôm nay nhưng vẫn giả vờ đứng ra hòa giải: “Thôi mà mọi người chuyện cũng chưa rõ trắng đen chúng ta đừng nói như thế, dù sao Tuyết Vi cũng là đồng học của chúng ta cơ mà… cậu ấy gặp khó khăn chúng ta phải giúp đỡ chứ”.
Lâm Nguyệt Dung quay qua nắm lấy đôi tay của Mộ Tuyết Vi tỏ vẻ thân thiết: “Tuyết Vi à, nếu cậu có cần giúp đỡ gì thì cứ nói mình sẽ giúp hết lòng, chúng ta là bạn nên đừng có ngại gì hết nha”.
Một vài người châm chọc vào: “Nguyệt Dung à ai mà cần cậu giúp chứ người ta có Tô Vĩ một trong tứ đại gia tộc giàu nhất Hoa Đô này chống lưng mà”.
Kim Huyền Trâm lên tiếng: “À nhắc mới nhớ sao hôm nay anh Tô Vĩ không đi cùng cậu tới đây vậy hả Tuyết Vi?”.
Mộ Tuyết Vi đang lúng túng không biết trả lời sao thì Nghê Tiểu Quyển kéo tay Tô Vĩ từ đâu chen vào rồi lên tiếng chào hỏi: “Xin lỗi nha mấy bồ… do anh Tô Vĩ có chút việc bận nên bọn này mới đến trễ”.
Đám người của Lâm Nguyệt Dung vẫn vui vẻ bảo: “Có gì đâu chỉ sợ cậu và anh Tô Vĩ không đến thì sẽ buồn lắm thôi”.
Nghê Tiểu Quyển chào hỏi bạn bè thân thiết của mình rồi đánh mắt nhìn qua Mộ Tuyết Vi khóe môi cô cong nhẹ lên đầy đắc ý vì Tô Vĩ nhận lời dự tiệc cùng mình chứ không chọn Mộ Tuyết Vi nhưng cô giả lã thân thiết bắt chuyện: “A đây chẳng phải là Tuyết Vi hoa khôi năm nay của trường hay sao, cậu mặc bộ đầm này đẹp lắm đó nha, cậu mua ở đâu vậy có thể chỉ mình với được không? “.
Tô Vĩ thấy Mộ Tuyết Vi đứng đối diện mình cũng cảm thấy áy náy vô cùng, nhưng ai bảo người anh thích lại là Nghê Tiểu Quyển và chỉ xem Mộ Tuyết Vi là em gái thôi.
Bạc Mỹ Mỹ liền phì cười nói: “Ôi trời không cần hỏi cũng biết chắc là hàng rẻ tiền được bày bán lề đường đó mà hahaha…cậu ấy làm gì có tiền mà xài đồ hiệu như ngày xưa chứ”.
Từ lúc Mộ Tuyết Vi nhìn thấy Tô Vĩ và Nghê Tiểu Quyển nắm tay nhau đi vào thì tâm trạng cô đã rơi xuống tận rãnh Mariana rồi nên đâu còn tâm trạng mà để ý các vấn đề khác, Mộ Tuyết Vi cố gắng nở một nụ cười gượng gạo khó coi lên tiếng: “À mình cũng không rõ lắm bởi vì bộ đồ này là do một người bạn gửi tặng cho mình, để mình thử hỏi lại bạn ấy xem sao rồi trả lời cho cậu biết nha”.
Nghê Tiểu Quyển giả vờ cảm kích: “Được vậy thì tốt quá, mình cảm ơn cậu trước nha”.
Nam Nhất bảo tài xế lái chiếc BMW đến sân vận động, có hai đội bóng đá vẫn còn đang thi đấu với nhau trên sân, cậu xuống xe đi một vòng thì thấy Đới Thiên Sơn đang chạy trên sân người đã ướt đẫm mồ hôi…
Hiệp đấu kết thúc, Nam Nhất vui mừng chạy qua