Triệu Sở Nhi đứng trước cua phòng giáo viên đấu tranh tư tưởng một lúc lâu.
Vào hay không vào đây.
Nếu vào thì ai biết được tên mập mờ cũ đội lót thầy giáo kia giở trò gì, nhưng mà không vào cũng không được dù sao cũng là thầy chủ nhiệm lỡ không vào thì bị tội không nghe lời giáo viên thì biết làm sao.
Gần thi cuối kỳ rồi, lỡ trong học bạ đầu năm có một hàng chữ Không nghe lời giáo viên thì coi như cô toi đời với bà mẹ khó tính ở nhà.
Cánh cửa đột nhiên kéo ra....
Là Lâm Thiên Vũ...thầy chủ nhiệm!
Anh nhìn cô khẽ nghiên đầu khom lưng phía trước áp sát mặt cô thãn nhiên nói Đứng đây làm gì định trốn à
Triệu Sở Nhi bị nói trúng tim đen liền chuộc dạ lắc đầu chối Không có
Cô ngập ngừng một chút rồi nói tiếp Định vào trong thì thầy mở cửa
Anh biết tõng cô học sinh năm nhất trước mặt lừa mình nhưng cũng chẳng vạch trần mà kêu cô đi vào trong phòng.
Lâm Thiên Vũ ngồi vào vị trí bàn làm việc của mình,trên bàn rất nhiều giấy tờ chồng chất lên nhau.
Anh lấy một tập giấy gồm ba tờ A4 được kẹp lại bởi một đầu kim dẹp giấy màu vàng nhạt rồi đưa cho Triệu Sở Nhi.
Đây là danh sách tham gia hội thể thao cuối năm nhà trường tổ chức.
Mỗi lớp sẽ cử các bạn học sinh tham gia thi môn mình muốn bao gồm chạy tiếp sức, nhảy xà, chạy đường dài nữ/nam,.....
Anh nói sơ qua một lượt cho cô hiểu rồi bảo cô đi.
Cứ tưởng chuyện gì thì ra chỉ là đưa cái này thôi chứ chẳng nói gì thêm nữa.
vậy mà làm cô lo muốn ngẻo luôn rồi.
Vừa quay đầu bước đi hai bước thì giọng thầy Lầm lại cất lên Quay lại.
Gì vậy? còn cái gì chưa đưa cho cô à.
Triệu Sở Nhi quay đầu lại ấp úng trả lời Còn chuyện gì hả thầy
Anh đứng dậy bước đến trước mặt cô khom lưng xuống khẽ nói sáu chữ.
Nhà trường không cho yêu sớm
Dù trong phòng không có ai nhưng giọng nói của Thầy Lầm lại hạ nhỏ hết mức chỉ có hai người nghe.
Ai yêu sớm?
Tên thầy giáo điên.
Dù rất khó chịu nhưng dù sao vẫn là thầy chủ nhiệm, còn cô là học sinh vẫn phải nghe lời thầy giáo.
Triệu Sở Nhi gượng cười gật đầu Vâng em biết rồi
Nói xong cô sợ chờ một giây nữa ai mà biết tên điên này giở trò gì liền quay đầu nhanh chóng chạy ra khỏi lớp với tốc độ cao.
Lâm Thiên Vũ nhìn cô học trò nhỏ muốn sù lông đến nơi vẫn phải cố lễ phép nghe lời liền bật cười vô thức.
Triệu Sở Nhi,Triệu Sở Nhi.....
Cô là học sinh duy nhất trong trường Thất Trung thuộc tầng lớp con cái nhà thượng lưu có quyền có tiền.
Vừa thông minh học giỏi lại còn xinh đẹp.
Dù sao anh cũng chẳng với tới được cô bé này cho nên chỉ trêu chọc một tí thôi chứ chẳng có ý định theo đuổi nghiêm túc dù rằng anh thật sự rất thích cô bé này.
Triệu Sở Nhi cầm ba tờ giấy kia cuộn tròn lại thành hình ống vừa đi vừa gõ lên đầu.
Trương Tiêu cái tên mặt như cái bánh bao chiều này xem tí nữa bà đây có băm cậu ra thành nhiều mảnh không
Dám hại bà.
May mà nhanh trí ém lại cái tính đanh đá trong người cô để tránh phải ngông mặt lên cãi tay đôi với cha thầy giáo kia.
Hứ! Giả vờ nghe lời một chút là thoát nạn ngay thôi.
Ây da mày thông minh