Tan học lúc 18 giờ là Trạch Dương liền chạy đến lớp 10-5 tìm Bạch Tuấn Minh, dù sao vẫn phải đi dỗ cậu bạn nhỏ nếu không chắc sẽ giận cả tuần mất.
Anh đứng trước cửa lớp, các bạn học khác từng người từng người bước ra ào ào, có vài bạn học thấy anh đứng trước lớp liền chào hỏi bạn học cũ.
Trạch Dương nhìn vào lớp ngó nghiêng trái phải lại không thấy Bạch Tuấn Minh bên trong.
Anh nhướng mày thắc mắc nhìn hành lang.
Ể nãy giờ có thấy cậu ấy bước ra ngoài đâu sao lại không thấy trong lớp nhỉ?
Nói xong vừa hay Trương Tiêu và Vương Âu Lỗi đi ra ngoài, Trạch Dương liền vội kéo tay hai người lại hỏi.
Tuấn Minh đâu? sao không thấy cậu ấy
Vương Âu Lỗi Cậu ấy xin nghỉ từ đầu giờ rồi, hình như bị bệnh thì phải
Trạch Dương gật đầu Ờ à hai cái rồi thả tay cho hai người họ đi.
Anh nheo mày vừa gãi đầu Lúc sáng vẫn khỏe mà nhỉ
Theo cái tính thông minh như cậu bạn nhỏ chắc chắn sẽ không về ký túc xá, nếu về ký túc xá thì đụng phải anh chắc chắn cậu rất bực.
Trạch Dương suy nghĩ một hồi liền lấy điện thoại trong túi quần ra, nhấn vào app định vị liền thấy vị trí của cậu bạn nhỏ quả thật không ở ký túc xá mà ở nhà.
Anh phì cười gõ nhẹ vào đầu tự đắc Trạch Dương mày đúng là thông minh, may mà lúc nghỉ hè có lén cài đặt định vị trong điện thoại của cậu ấy
Anh hớn hở chạy về chung cư còn sẵn tiện mua gà rán về dỗ cậu bạn nhỏ.
Trạch Dương đứng trước cửa nhà Bạch Tuấn Minh nhấn chuông mấy lần nhưng chẳng thấy ma nào ra mở cửa.
Sao không mở cửa? rõ ràng định vị trong nhà cậu ấy mà
Đứng đắn đo một hồi anh liền nhấn mật khẩu nhà rồi trực tiếp mở cánh cửa ra vừa lẩm bẩm một mình Cái này không phải xâm nhập nhà trái phép mà là đến dỗ cậu bạn nhỏ
Bạch Tuấn Minh, Bạch Tuấn Minh! sao nhà tối thui vậy?
Căn nhà không mở cửa, kéo kính rèm lại vừa không bật đèn, trông như căn nhà trong mấy bộ phim kinh dị vậy.
Trạch Dương liếc mắt nhìn xung quanh không có ai, anh liền đặt túi gà rán lên bàn ở phòng khách rồi bật đèn sáng lên nhìn kỹ một lược vẫn không thấy ai.
Hay là ở trong phòng rồi nhỉ?
Tuấn Minh, cậu ở đâu vậy đừng giận nữa tớ có mua gà rán cho cậu nè ra đây đi
Anh vừa dứt câu thì tiếng khoá cửa từ phòng tấm phát ra thu hút sự chú ý của anh!
Cậu ở trong nhà vệ sinh sao?”
Trạch Dương vội đi đến trước cửa phòng tắm, không có ai trả lời anh liền áp sát tai vào cửa, cánh cửa nhà tắm khá lạnh, tiếng bên trong nghe được chỉ có tiếng nước xả rơi xuống ào ào.
Cậu tắm xong thì ra ăn gà nha
Nói xong anh liền đến ghế sofa ngồi, ngồi chán mãi không thấy Bạch Tuấn Minh ra liền bật ti vi xem chương trình truyền hình.
Trạch Dương xem ti vi mãi mê, nhìn đồng hồ