Nam Chính Đại Nhân Cầu Buông Tha

Chương 44


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong một quán bar, mùi hương của dục vọng điên cuồng phiêu lãng trong không khí. Tiếng nhạc trộn lẫn vào tiếng la hét tạo ra một âm thanh quái dị chói tai. Đột nhiên, một tên thanh niên cơ bắp cuồn cuộn cười ha ha đứng lên, sau đó lấy một chai rượu vang trên bàn ném mạnh xuống nền đất

Xoảng!

Nam thanh niên kia hét lên

- Im ngay hết cho lão tử!

Nhưng những người trong bar vẫn mắt điếc tai ngơ, tiếp tục ai làm việc nấy, người nhảy, người hét, người cười đùa tụ tập uống rượu, căn bản họ chẳng thèm coi lời đe dọa của nam thanh niên kia vào mắt. Thấy điều này, nam thanh niên kia tức tối hét lên với một đám đồng bọn phía sau

- Mẹ kiếp! Lên hết cho tao, hôm nay phải phá nát cái quán bar này, cho bọn khốn kia không dám coi thường chúng ta nữa!

Tức khắc, chừng bảy tám tên thanh niên xông lên. Người thì đập vỡ hết các chai rượu có trong này khiến mùi rượu nồng nặc bốc lên trong không khí, thậm chí có tên còn lấy mảnh thủy tinh vỡ của chai rượu làm vũ khí uy hiếp những tên đô con khác. Trong bar tiếng nhạc đã tắt từ lâu, nhưng tiếng la hét thì kéo dài mãi không dứt. Chỉ khác là tiếng hét lúc nãy là tiếng hét của sự phấn khích, điên cuồng, còn tiếng hét bây giờ là của sự sợ hãi tột độ.

Đột nhiên, cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, một thiếu niên dáng người cao gầy đi vào. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi trắng phối với một chiếc quần tây đen, nửa khuôn mặt trên bị kính râm che đi mất nhưng không khó để nhìn ra vẻ đẹp trai của anh ta. Đôi môi mỏng nhẹ nhàng vẽ lên một đường cong, đôi mày khẽ nhướng, dù đeo kính râm che đi đôi mắt kia rồi nhưng vẫn có thể cảm nhận được cái nhìn đầy lạnh lẽo quét tới tựa như bị độc xà nhắm trúng. Đám thanh niên bị hàn khí chết chóc bao vây, kinh sợ mà đứng yên lặng một hồi, trong bar cũng yên tĩnh không tiếng động kể từ khi thiếu niên kia xuất hiện.

Thiếu niên thấy ai cũng quay lại nhìn mình, nhàm chán chậc một tiếng, nghiêng đầu khiến mái tóc đen ngắn loà xoà ngã sang một bên, ngả ngớn nói

- A? Các người đang làm gì vậy? Tôi đã phá hỏng bầu không khí sao?

Giọng nói của thiếu niên rất êm tai, nhẹ nhàng vờn quanh lỗ tai mọi người, căn bản chẳng có chút hàn khí gì trong đó.

Tên thanh niên cầm đầu là người đầu tiên hồi tỉnh lại, hắn cười khẩy một cái lên tiếng

- Mày là thằng mặt trắng nào thế? Thân hình ẻo lả giống tiểu bạch kiểm thế kia đi vào đây xin làm trai bao à? Cũng được đó, gỡ cái mắt kính kia ra cho bản đại gia nhìn thử chút, nếu thấy thuận mắt thì tao sẽ... Ộc...

Tên thanh niên cầm đầu chưa kịp nói xong lời thô tục đã bị một quyền ngay vào bụng khiến hắn ngã xuống hộc ra một đống nước. Chỉ thấy thiếu niên đẹp trai lúc trước vốn đứng ở chỗ cánh cửa
cách mười mấy bước chân kia không biết làm thế nào thoáng một cái đã nhàn nhã đứng trước mặt tên thanh niên bị ngã ngửa. Rất hiển nhiên, người ra tay lúc trước chính là thiếu niên đẹp trai này. Mọi người trong lòng phát lạnh, từng cơn sởn gai ốc không ngừng truyền vào. Không ai có thể thấy được thiếu niên kia làm sao di chuyển nhanh đến thế, ngay cả tốc độ ra quyền cũng không thể nhìn được bằng mắt thường. Mọi người chỉ hình dung bằng hai chữ " Cao thủ ".

Tên thanh niên kia sau khi ói xong một đống nước ra thì trợn mắt hung tợn nhìn thiếu niên kia, lấy tay run run chỉ vào mặt anh ta

- Mày... Mày... Á...á...á...á...

Tên thanh niên hét lên đầy đau đớn, ngón tay bị bẻ gãy xương, cả cánh tay cũng bị bẻ ngoặt ra sau một cách quái dị giống như một cánh tay giả được gắn vào. Thiếu niên kia nhếch môi lui về sau một bước, trong tay có thêm một chiếc khăn lụa trắng đang chà lau các ngón tay bên bàn tay phải cứ như anh ta vừa đụng phải thứ gì đó không sạch sẽ.

Mọi người trong bar, nhất là những tên đồng bọn của tên thanh niên không ngừng đổ mồ hôi lạnh. Động tác ra chiêu của tên mặt trắng này quá nhanh, căn bản là không ai có thể thấy được tên đó đã làm cách nào bẻ gãy cánh tay của đại ca cả! Nhanh thì cũng thôi đi! Sức lực lại còn lớn như thế, phải biết xương người cũng chẳng phải tờ giấy mỏng, chỉ khi bị va đập thật mạnh thì may ra mới bị gãy thôi, nhưng tên này động tác nhanh chóng, nhẹ nhàng vặn một cái là gãy xương rồi! Thật là một con quái vật!

Trong đống đồng bọn của tên thanh niên có kẻ bắt đầu lui từng bước, sau đó là la lên đầy sợ hãi rồi quay lưng về phía cửa chạy một mạch. Những tên đồng bọn đằng sau thấy thế thì nhìn nhau, xong cũng cùng nhau chạy, căn bản không quan tâm cái gì đại ca đang gãy xương nằm một đống bên kia, mạng mình mới là quan trọng nhất!

Thiếu niên nhếch môi mỏng

- A? Thật là một lũ nhát gan.

Nói xong thiếu niên cũng không quan tâm lắm cái hiện trường đang loạn lên này, anh ung dung xoay người bước đi, chỉ để lại hai chữ phiêu tán trong không khí

- Dọn sạch!

Phía sau mơ hồ nghe thấy tiếng đáp

- Rõ!

Sau đó không quan tâm cái gì nữa, bước ra từ cửa sau, thong thả lên chiếc xe Rolls-Royce Sweptail sang trọng bậc nhất rời đi.

_________________________________________

Thân ái~

Mấy nàng đoán xem thiếu niên đẹp trai kia là ai đi nào (*´˘"*)♡ ꉂ(ˊᗜˋ*)♡


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện