*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chiếc Rolls-Royce Sweptail dừng lại trước cổng trường khiến nhiều người không thể không quay đầu nhìn. Có nữ sinh còn sáng mắt chỉ về phía đó hưng phấn hét lên
- Là Rolls-Royce Sweptail của Cố vương tử, chiếc này trên thế giới chỉ có một, độc nhất vô nhị, ngoài Cố vương tử ra không ai có thể sở hữu nó nữa!
Những nữ sinh phía xa nghe ba chữ "Cố vương tử" thì giống như bị chích thuốc tăng động, từ kiểu đi dịu dàng thục nữ chuyển sang kiểu chạy kém sang đến không thể kém sang hơn, chen nhau chạy tới trước cổng giống như sợ có ai giành chỗ đứng vậy. Thoáng cái cổng trường lại tái hiện lại cảnh tượng ngày trước, người người đông như kiến lũ, đứng chen lấn đến không có chỗ trống, ai ai cũng hận mình không cao hơn một chút để có thể vươn lên mấy người đứng trước để ngắm mỹ nam. Đáng tiếc, Cố vương tử tâm tâm niệm niệm của mọi người lại không thấy xuất hiện, thay vào đó là một nữ sinh xinh đẹp xuống xe khiến tất cả bỗng chốc thất vọng không thôi. Sau khi thất vọng đủ thì tâm ghen tị lại nổi lên, có người đã bắt đầu không nhịn nổi chỉ tay về phía Hạ Tích Tích đang đứng ngơ ngác nhìn một đám người đông như lũ tụ tập, chửi bới
- Con khốn này đi xe của Cố vương tử về trường, nó chính là hồ ly tinh ngày đó Cố vương tử muốn tìm, chắc chắn nó đã quyến rũ Cố vương tử!
- Con đi*m như mày còn có mặt mũi về trường sao? Nếu tao là mày tao đã không còn mặt mũi gặp người mà tự sát quách đi cho rồi!
- Khốn kiếp! Mày đã bỏ bùa Cố vương tử chứ gì, nếu không với cái mặt xấu xí của mày sao có thể được anh ấy chú ý tới? Hôm nay tao sẽ giải thoát cho Cố vương tử, đánh chết con hồ ly nhà mày!
- Mày đi chết đi, con đ*!
- ...
Từng người ngươi một lời ta một câu cùng nhau xúm lại mắng chửi Hạ Tích Tích, ồn ào đến mức loạn thành một đoàn, cũng không biết là ai đang mở miệng, những câu chửi thô tục liên tục tuôn ra khiến Hạ Tích Tích phiền chán lấy hai tay bịt tai
Hạ Tích Tích trong lòng thầm chửi Cố Trì một trăm nghìn lần. Mặc dù người muốn đi chiếc xe Rolls-Royce Sweptail sang trọng đó về là cô, người sống chết không cho Cố Trì đưa về là cô và người vừa xuống xe đã đuổi tài xế đi cũng là cô nhưng mà nếu hôm đó Cố Trì không bắt cóc cô đi thì cô cũng đâu cần trốn, cũng không gặp lũ côn đồ, sẽ không một đêm không ngủ, sẽ không bị phạt đến kiệt sức mà ngất và đặc biệt là không gặp tên khốn Vương Thần Phong kia để vận rủi cứ bám riết lấy cô. Trong lúc suy nghĩ, có người đã bắt đầu không kiên nhẫn tiến lên định động thủ với cô.
-
Mày dám lơ tụi tao? Tao cho mày chết!
Nữ sinh đứng trước mặt cô ngoan độc nói, trong mắt xuất hiện khinh thường cùng ghen tị. Tay cô ta giơ lên rồi nhanh chóng vụt mạnh xuống. "Bặc" một tiếng, Hạ Tích Tích cười lạnh chụp lại cánh tay của cô ta khiến cô ta giật mình giãy giụa, nhưng Hạ Tích Tích không chờ cô ta rụt được tay về đã "chát" một tiếng, trên má cô nữ sinh nọ đã in hẳn năm ngón tay đỏ hồng, lực tát của cô mạnh đến nỗi mặt của cô ta lệch hẳn sang một bên. Cô ta như không tin được, lấy tay run run chạm vào má, sau đó liếc ánh mắt hung ác nhìn Hạ Tích Tích
- Mày dám đánh tao?
- Ha ha, tôi không chỉ dám đánh cô mà còn dám đánh ông nội cô nữa kìa!
Hạ Tích Tích hất mặt kiêu ngạo nói, sau đó ném mạnh cánh tay của nữ sinh mà cô cầm nãy giờ sang một bên khiến cô ta mất thăng bằng hét lên một tiếng ngã xuống.
Đừng tưởng cô là quả hồng mềm muốn nắn sao thì nắn. Cô mà hung dữ lên thì chính cô còn phải sợ đó.
Một nữ sinh khác từ phía sau tiến lên hung ác trừng mắt nhìn cô, hai nữ sinh khác chạy tới dìu nữ sinh vừa bị Hạ Tích Tích đánh lui sang một bên. Trước khi được dìu lên, nữ sinh đó căm phẫn nhìn Hạ Tích Tích, sau lại nhìn về phía nữ sinh vừa mới tiến lên kia tức giận nói
- Tiểu Tuyết, cậu phải cho cô ta biết thế nào là lễ độ!
Nữ sinh tên Tiểu Tuyết kia nhếch môi, liếc nhìn Hạ Tích Tích rồi cao ngạo nhìn về phía nữ sinh vừa nói, gật đầu
- Đương nhiên rồi!
Nữ sinh kia lúc này mới đắc ý để người dìu đi. Phía sau, người đã tản đi bớt, chỉ còn lại khoảng hơn mười mấy nữ sinh vẫn còn đang đứng đó. Nhìn bộ dạng có vẻ là người bên phe nữ sinh tên Tiểu Tuyết này.
Hạ Tích Tích nhướng mày, Tiểu Tuyết? Triệu Tiểu Tuyết? Trùm cuối nữ phụ của thế giới này, không ngờ cô thế mà chạm mặt rồi! Vui thật... Có cái rắm ấy mà vui! Vận xui tám kiếp dồn tới liên tục hay sao mà vừa về trường một cái là gặp ngay phải cô nữ phụ thủ đoạn này cơ chứ!
Triệu Tiểu Tuyết mỉm cười đầy xinh đẹp nói
- Nếu bây giờ mày chịu quỳ xuống xin lỗi tao, sau đó bò qua háng của tất cả những người có mặt ở đây, sau đó lại thề rằng không gặp mặt Cố vương tử nữa, lúc đó tao còn có thể xem xét có nên tha cho mày hay không?
Vừa dứt lời, những nữ sinh phía sau lưng của cô ta cùng đồng thanh cười phá lên.