Không ai biết, băng ghi hình cùng mấy chục bức ảnh lặng yên gửi ra nước ngoài.Bằng vô số cách, qua tay rất nhiều người để thay đổi hình dạng, biến thành tư liệu của chi nhánh nước ngoài xí nghiệp Trung Thịnh, dùng phương thức chuyển phát nhanh gửi qua bưu điện về tổng bộ Hoa Quốc.Gửi đến tổng giám đốc Trung Thịnh —— chú Tô Điệp Y, văn phòng của Tô Khải Nguy.Vài ngày sau, ở biệt thự của Tô gia, Tô Điệp Y thấy được nội dung của bức ảnh cùng băng ghi hình.Hình ảnh chụp lại Bùi Yên trong chiếc Maybach, cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, từ trong xe quăng ra chiếc di động, cùng hình ảnh người đàn ông ôm hôn Bùi Yên.Bức ảnh cách một com đường, cô liếc mắt một cái cũng nhận ra là ai.Lâm Dịch Phong!Là người cô yêu thầm gần hai năm!Là cô dốc sức, lao lực hết tâm tư tiếp cận hắn; là người khiến cô ghi nhớ từng biểu cảm cùng ánh mắt.Cô thậm chí vì người đàn ông này, nguyện ý đi làm một thực tập sinh nho nhỏ, chỉ vì muốn ở bên người hắn!Tô Điệp Y cảm thấy đoạn video giống như một thanh đao cùn, tàn nhẫn cứa vào tim cô, miệng vết thương ghen ghét cùng không cam lòng phun trào mà ra.Cô đột nhiên đẩy hếttất cả đồ vật trêи bàn xuống, cả bình hoa quý hiếm mà ông nội cô mang từ nước ngoài về cũng ném lên tường, “Leng keng” một tiếng, nát đầy đất.Nghe thấy động tĩnh người hầu lập tức lên lầu, gõ cửa dò hỏi.“Cút! Cút hết cho tôi!”Chỉ nghe thấy tiếng quát hét trong phòng, tràn đầy oán hận, lại một bình hoa bị quăng trêи vách tường, vỡ thành mảnh nhỏ.Người hầu sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm.Bà ở Tô gia làm mấy năm, cũng coi như là người già, cũng chưa từng bị tiểu thư mắng qua.Tô phu nhân luôn luôn lấy danh hào để nuôi dạy con cái, tri thư đạt lễ, uyển uyển là phẩm tính cơ bản nhất. Tô Điệp Y đối đãi với bảo mẫu người hầu cũng là khoan dung bình thản, cũng sẽ không bắt chẹt bọn họĐây là lần đầu tiên giận dỗi với bọn họ.Người hầu có chút sợ hãi, vội vàng xuống lầu.Tô Điệp Y ngồi xổm ngồi dưới đất, cắn chặt răng, giống như dã thú rêи rỉ, nước mắt rơi lã chã.Người đàn ông kia cũng sẽ cười, cũng sẽ ôn nhu, cũng sẽ giống những người khác hôn môi nhưng là với người khác.Tất cả đều là điều mà cô cũng không dám nghĩ đến.Cô đã từng vô số lần ảo tưởng là cô biến thành trợ thủ đắc lực của hắn, trở thành người bạn duy nhất của hắn. Mà hắn dùng ánh mắt tán thưởng nhìn cô, vừa lòng mà sung sướиɠ.Cho dù phải đợi bao lâu, cô đều cam tâm tình nguyện.Nhưng vì sao hình ảnh đến trong mơ cô cũng không thể tưởng tượng được, lại chân thật xảy ra trêи người người khác?Vì sao?Vì sao người kia là Bùi Yên?Vì sao không phải cô?Phải là cô, phải là cô mới đúng!Tô Điệp Y trong lòng một khi nảy sinh ý niệm, giống như cỏ dại điên cuồng thổi quét thân thể.Cô không nhịn được lại ảo tưởng.Hắn dùng cánh tay thon dài kia ôm mình, hắn vuốt ve mặt mình rồi nói lời ngon tiếng ngọt, môi mỏng gợi cảm hôn mình…..Chỉ tưởng tượng như vậy, thân thể như có dòng điện nhỏ, cả người dần dần nóng lên, lan đến yết hầu, tiểu huyệt bắt đầu chảy ra chất nhầy ướt dầm dề.Tô Điệp Y trầm luân trong ảo tưởng điên cuồng.Nhưng đĩa ghi hình kia lôi cô trở lại hiện thực.Người kia là Bùi Yên, không phải mình, không phải mình!Là Bùi Yên ở trong lòng ngực hắn, là Bùi Yên được hắn ôn nhu đối đãi, là Bùi Yên cùng hắn ở một suốt đêm.Cô châm chọc cười, hốc mắt khô cạn hiện lên tơ máu.Cùng đàn ông ở p suốt đêm có thể làm cái gì?Còn không phải là giống phò ở dưới thân hắn sao?Ai cũng có tư cách, chỉ Bùi Yên không có!Cô ta không biết liêm sỉ, là bạn gái Vệ Diễn còn đi quyến rũ Lâm Dịch Phong.Đổ tiện nhân!Vì sao Lâm Dịch Phong coi trọng Bùi Yên?Mà không phải mình!Cô thậm chí vì hắn không tiếc sửa nguyện vọng thi đại học.Tô Điệp Y không cam lòng vì thế mặt có chút vặn vẹo.Cô lần đầu tiên vi phạm ý của mẹ, là sửa nguyện vọng thành khoa máy tính. Cũng không phải thích, mà là đi ngang qua đại học A nhìn thấy Lâm Dịch Phong.Hắn đi dưới bóng cây, làm lơ mọi ánh mắt yêu say đắm cùng quan tâm của người khác, giống như ngăn cách với thế gian.Chỉ có gió nhẹ vỗ về khuôn mặt phong lãng tuấn dật của hắn.Nhất kiến chung tình.Cô thậm chí đều không cần hỏi thăm, học tỷ đã nói cùng ánh mắt khuynh mộ.“Đó là Lâm Dịch Phong, hắn là nhân vật làm mưa làm gió!”“Năm nhất tự sáng lập công ty, lại đẹp trai như vậy, nghe nói trong nhà rất có điều kiện!”“Trong trường học nữ sinh yêu thầm hắn rất nhiều, nhưng hắn siêu cao ngạo, chưa cho kẻ nào hy vọng.”“Ai, người như vậy quá xa xôi, chúng ta tép riu chỉ có thể ngước lên…”Chỉ có thể ngước