(*) Gần tết rồi và mị tìm hiểu thấy cái này cũng hay nên sẵn mị chú thích luôn, đó giờ có ai thắc mắc là tại sao tết mình nhận tiền mừng tuổi không?
Tên chương gốc là Áp tuổi (hay mừng tuổi, lì xì): áp trong trấn áp và tuổi nó giống Túy (cả 2 đều đọc là "suì"), là một phong tục ngày.
Tương truyền hồi xa xưa có một loại tiểu yêu tên là "Túy", thân màu đen và tay màu trắng, đêm 30 hằng năm thì ra ngoài hại người, dùng tay sờ lên đầu đứa trẻ ngủ say, khiến trẻ thường giật mình khóc thét và bị sốt, nói mớ và nhiễm bệnh.
Mấy ngày sau thì hạ sốt nhưng những đứa trẻ thông minh lại trở nên điên điên khùng khùng, nên bố mẹ thường không dám ngủ để thức canh con trẻ.
Một lần có 8 vị tiên đi ngang nhà kia thấy vậy liền hóa thành những đồng tiền nằm bên chỗ mấy đứa trẻ, cha mẹ chúng đem gói những đồng tiền này vào tấm vải đỏ để xua đuổi yêu quái.
Nên khi Tết đến, người ta lại bỏ tiền vào trong những cái túi màu đỏ tặng trẻ con như một lời chúc tốt lành của người lớn, mong muốn các bé khỏe mạnh, không bệnh tật trong suốt một năm.
Bao lì xì màu đỏ là tượng trưng cho sự may mắn, mọi điều tốt lành cho người được lì xì.
Từ đó trở thành tục lì xì đầu năm như hiện nay.
~~~~~~ Tui là đường ranh giới nói lảm nhảm ~~~~~~
Lời của tác giả
Bình luận của các bạn đáng yêu mỗ đọc kỹ hết rồi, thực ra mỗ không ngờ là sẽ tranh luận kịch liệt như vậy, thiệt đó, che mặt.
Đề cương thì đã biết xong từ rất lâu rồi, người mới xuất hiện gần đây cũng không phải vô duyên vô cớ tung ra đâu ha, chắc chắn có liên quan đến chủ tuyến.
Sáng mỗ đã suy nghĩ kỹ xem có cần sửa đề cương không, dù sao đi đến đoạn đường này là nhờ mọi người ủng hộ mỗ đi đến hôm nay, ý kiến của các bạn đối với mỗ mà nói là rất quan trọng, bạn đáng yêu để lại cmt cho mỗ, nếu không phải quá quá bận, trân châu mỗ đều sẽ rep.
Cơ mà, mỗ chải chuốt lại hết một lượt, có lẽ hướng đi bây giờ mới là hợp lý nhất (tha thứ cho dung lượng não có hạn của mỗ).
Con đường cảm hóa tuyệt đối không thích hợp với hai người này, cũng hoàn toàn không thực hiện được.
Cô gái không mắc hội chứng Stockholm, cô hoàn toàn không có khả năng yêu một người như vậy.
Giải thiết của giáo sư vốn không phải người bình thường, tính cách định tính của con người thường thật sự rất khó thay đổi, bạn bảo anh thật tâm hối cải, thay đổi tính cách của mình, khả năng gần như bằng không.
Vả lại, có lẽ anh cũng không ý thức được mình sai, anh chỉ