Nguyệt Sương cầm lấy xiên marshmallow cho vào mồm nhai nhồm nhoàng vừa ăn vừa híp mắt cười
Nguyệt Sương vừa ăn vừa tò mò hỏi
các cậu gặp nhau như thế nào vậy?,kể tớ xem xem nào
Lý Ngọc Trân một bên nướng thịt một bên ngẫm nghĩ,một hồi sau cười tủm tỉm đầy đắc ý
Tớ gặp anh ấy khi anh ấy đang bị người ta bắt nạt nha,mỹ nhân cứu anh hùng đó sau đó tớ coi trọng anh ấy nên anh ấy thành người yêu của tớ
Ở bên cạnh Giang Thành mặt đỏ như muốn nhỏ ra máu ánh mắt ngại ngại ngùng ngùng nhìn Lý Ngọc Trân
Nguyệt Sương nhìn Lý Ngọc Trân vẻ mặt một lời khó nói hết quay sang nhìn dáng vẻ bình tĩnh nhưng vẫn không nhịn được khoé miệng giật giật của mọi người có vẻ bọn họ đã sớm biết chuyện này
Tô Huyên thấy Nguyệt Sương đắc ý thì hừ một tiếng
Cậu tự hào cái gì,ép buộc người ta tự hào lắm hả lúc nào cũng khoe
Lý Ngọc Trân đắc ý nhướng mày
Ai bảo anh ấy bị ép buộc anh ấy là tự nguyện!tự nguyện đấy anh nói xem đúng không!
Lý Ngọc Trân quay mặt sang hướng Giang Thành vẻ mặt đắc ý
Đôi mắt Giang Thành chợt loé ý cười sau đó lại đỏ mặt lên vẻ mặt lúng túng
Đúng là tôi tự nguyện!
Tô Huyên giật giật khoé miệng
đó cậu xem, cậu xem đấy không phải ép buộc là gì
Nguyệt Sương giơ tay che miệng giả vờ ho một tiếng che đi ý cười ở khoé miệng
Còn cậu với Cao Bằng thì sao?
Nghe Nguyệt Sương nói tới mình với Cao Bằng mặt của Tô Nguyệt đỏ lên thấy Cao Bằng đang nhìn mình cười thì đỏ mặt trừng mắt một cái
Anh nói đi
Nói xong Tô Huyên tiếp tục nướng thịt
Cao Bằng bị trừng một cái nhưng vẫn rất vui,vui vẻ nói chuyện của mình với Tô Huyên
Tớ gặp cậu ấy ở đại học,e hèm gặp nhiều lần sau đó thích cô ấy nên bắt đầu theo đuổi
Nguyệt Sương thấy Cao Bằng không nói tiếp thì tò mò hỏi
Sau đó thì sao,mất bao lâu cậu mới