Tần Mặc mỉm cười đứng dậy
-Đang ngủ à?
Nói xong Tần Mặc quay người đi về bàn làm việc ngồi xuống
Nguyệt Sương ở ghế shopha nghe được tiếng bước chân đi xa thì thở phào một hơi
Nguyệt Sương nằm yên không nhúc nhích định nằm đây một lúc thì mới dậy
"không phải nói nữ chính là người lạnh lùng sao!"
"không phải nói nữ chính lạnh lùng sao!!!"
"không phải là lúc yêu đương với nam chính cũng lạnh lùng như vậy sao?"
"chuyện này là như thế nào!"
"không lẽ là xảy ra ảo giác rồi"
"chắc là như vậy!chắc chắn là như vậy rồi "
"nữ chính lạnh lùng của tôi sao có thể như vậy chứ "
Trong đầu của Nguyệt Sương không ngừng b ắn ra nhiều câu như màn hình live stream
Một lúc sau,do nằm yên không cử động lâu người của Nguyệt Sương bắt đầu mỏi và cứng nhắc,mồ hôi âm thầm toát ra sau lưng,đôi mi run run không ngừng
Cảm thấy nằm một lúc như thế này đã được rồi Nguyệt Sương mở mắt rồi ngồi dậy, Cô xoa xoa người hơi mỏi mỉm cười hơi cứng nhắc
-Chị về lúc nào vậy, sao không gọi em dậy
Tần Mặc đang làm việc ngẩng đầu lên
-nhìn em có vẻ ngủ rất ngon,nên không gọi dậy
Nguyệt Sương nhìn khuôn mặt đã trở lại vẻ lạnh lùng của Tần Mặc
.
.
"lúc nãy là ảo giác đúng không!hay là cô nằm mơ"
"hẳn là vậy rồi!"
Nguyệt Sương thở ra một hơi nhẹ nhõm rồi mỉm cười
-Chị thích ăn đồ ngọt à?
Tần Mặc đang viết thì dừng bút lại một chút rồi tiếp tục viết
-Chuẩn bị cho em, không phải em thích đồ ngọt à?
Nguyệt Sương vẻ mặt kinh ngạc hỏi
-Sao chị biết em thích ăn đồ ngọt?
Tần Mặc tay đang viết xoèn xoẹt trên giấy bình tĩnh trả lời
-không phải con gái đều thích ăn đồ ngọt sao?
Nguyệt Sương chớp chớp mắt, mỉm cười hỏi
-không phải chị cũng là con gái sao
Tần Mặc trầm mặc:
.
.
Nguyệt Sương vẻ mặt ngơ ngác hỏi
-không lẽ chị không phải là con gái
"không thể nào, không phải cô đã phát hiện ra bí mật động trời đấy chứ!"
"thật ra đây không phải là tiểu thuyết ngôn tình mà là tiểu thuyết đam mỹ được ẩn giấu?"
Tần Mặc mày hơi nhíu một chút
-không phải!
Nguyêt Sương gãi gãi mặt,nụ cười có hơi xấu hổ
- Vậy chị có muốn ăn đồ ngọt chút không ?
-Dù sao cũng làm việc mấy