Lãng Tuấn nhìn một màn trình diễn tiền bay đầy trời hào quang dậy sóng kia của Mễ Lam mà mặt cũng phải có chút biến sắc.
Cô ta chỉ là một phóng viên bình thường, ở thành phố này chưa nghe ai nhắc đến nữ tài phiệt như vậy bao giờ.
Cô ta lấy đâu ra nhiều tiền thế.
Quan trọng hơn nữa là vì sao lại giúp hắn?.
Lãng Tuấn đi theo Mễ Lam ra ngoài, ở một nơi ít người qua lại hắn liền kêu cô:
"Tại sao lại giúp tôi? Cô muốn gì?" trên đời này không ai giúp không ai cái gì.
Hắn quay về đây chỉ vì một người, đối với người khác không có hứng thú.
Mễ Lam kiếm chỗ tử tế ngồi xuống, ngước mặt lên nhìn Lãng Tuấn.
Nếu giờ cô nói đùa vài câu có thể tên nhóc này tin thật, sau đó liền không từ mà biệt, quyết không nhận giúp đỡ.
Thôi nói thật là thượng sách.
"Cậu đừng nhìn tôi như điều tra án vậy? Đúng là cậu rất dễ thương, hợp với gu của tôi, nhưng nói thẳng ra tôi chỉ xem cậu như một người em trai mà thôi."
Lúc tên quản lý Lục Xu hiểu lầm thì cô cũng lười phải giải thích, nhưng mà tên nhóc này thì phải giải thích rõ, tuy chưa tiếp xúc bao lâu nhưng qua vài lần cũng tạm hiểu tính hắn.
Là quá cương trực thẳng thắn đi, việc gì cũng phải rõ mồng một.
"Tôi chỉ nhận sự nhà cậy của người ta, cậu ngoan ngoãn nghe lời là được!"
Lãng Tuấn nghe vậy thì nét mặt căng thẳng chuyển sang có chút bất đắc dĩ.
Trong lòng hắn liền hiện lên hình ảnh của một cô gái.
Người mà hắn quyết bỏ hết mọi thứ để quay về tìm.
"Là Tiểu Ly nhờ cô, vậy sao?" Hắn muốn hỏi tiếp nhưng lại thôi.
Lãng Tuấn đến đây cũng là vì tin nhắn mà Ngân Ly đột nhiên gửi đến.
Cô ấy còn nghĩ tới hắn, muốn giúp đỡ.
Hắn thật sự có chút vui mừng trong lòng.
"Gọi nghe thân mật thế? Biết ngay là có gian tình" Mễ Lam cười hì hì, mặt hóng chuyện hiện rõ HD luôn.
Kiểu nếu anh không kể, tôi liền bám theo anh đến cùng.
"Đúng là cô ấy có ý đó, một phần nữa là tôi cũng muốn giúp cậu, để cậu sớm có tương lai rực rỡ, hai người giải quyết hiểu lầm, quay lại với nhau.." Vừa nói vừa diễn cảnh hối tiếc.
Xem xem tên ngốc này ngay lập tức sẽ trúng kế, kể thêm một số sự tình cho cô biết.
Mễ Lam lén liếc liếc biểu tình của cậu ta.
"Tất cả là lỗi của tôi, lúc trước tôi không nên bỏ lại cô ấy một mình.
Giờ tôi đã biết hết sự thật năm xưa.
Nhưng e rằng cô ấy sẽ không tha thứ cho tôi." Ánh mắt chân tình, lời nói tự trách.
Mễ Lam thấy hai người này đúng là lọt cùng một hố kịch bản cẩu huyết rồi.
Yêu nhau hiểu lầm xa cách rồi lại gặp nhau.
Đột nhiên cô đứng bật dậy tự nói với lòng.
Được rồi..
Cô sẽ là thần trợ công cho mối tình này.
Phải tích nhiều công đức cho kiếp trùng sinh này sống thật tốt, thật lâu.
Bà mai A Lam lại phất cờ..
Thấy cô đột nhiên nghe chuyện buồn của hắn mà phấn chấn hẳn lên.
Lãng Tuấn nghi hoặc nhìn.
Mễ Lam kích động quá liền gảy đầu cười hì hì:
"Được rồi..!! Tôi sẽ cô gắng giúp cậu đứng trên đỉnh cao sự nghiệp, để nhanh chóng làm lành với Tiểu Ly nhà cậu.
Hiện tại cô ấy không tiện ra mặt giúp đỡ, mọi việc cứ giao cho tôi.
Cậu giờ cứ gọi tôi là chị Lam là được."
Lãng Tuấn nghe cô nói vậy tâm tình hắn cũng tốt lên rất nhiều, liền tặng cho cô một nụ cười chân thành và lời cảm ơn..
[...]
Dinh Tử Kiến lại nghe tiếng "Ting" quen thuộc.
Hắn nhìn vào tin trên điện thoại hơi nhướng mày.
Cô vợ này không xài thì thôi, lúc xài thì số tiền không hề nhỏ.
Hắn cũng không muốn điều tra xem cô ấy làm gì với số tiền đó.
Xem như là phí vợ chồng, cô giúp hắn giữ bí mật với phía ông nội.
Đây xem như ngầm thỏa thuận giữa đôi bên.
[...]
Chuyện của Lãng Tuấn cũng đã đâu vào đó.
Thục Xu quả thực làm việc rất nhanh.
Hắn tìm được một vai nam thứ nhiều đất diễn cho Lãng Tuấn.
Tuy không phải nam chính tức thì nhưng mà vai diễn này được đánh giá tương đối cao.
Có thể làm đà để lăng xê một diễn viên.
Còn lại tất cả trông cậy vào thể hiện của hắn mà thôi.
Mễ Lam nhận nhiệm vụ mới nên cũng phải thường xuyên trường quay.
Đa phần nhiệm vụ của