Sáng hôm sau trong giấc ngủ say, Mễ Lam vẫn còn cảm nhận được hơi ấm và mùi hương quen thuộc trên giường.
Nhưng lăn qua lăn lại thì chẳng thấy người đâu.
"Bận đến đi sớm về trễ thế sao?"
Mễ Lam xuống nhà ăn sáng cũng không thấy mặt mũi của hai anh em nhà Nolan.
"Dì Du, Nolan và Brian đâu rồi ạ?"
Dì Du đặt đĩa thức ăn vừa hâm nóng lại lên bàn, sau đó mới suy nghĩ rồi từ từ nói:
"Hình như buổi sáng tôi thấy hai người họ rời đi sau cậu chủ không bao lâu"
Mễ Lam cúi đầu gặm miếng bánh mì.
Cả nhà này hôm nay đều lạ.
Cho nên cô cũng phải kiếm việc gì lạ để làm.
Bình thường quá thì cũng không được.
Không phù hợp với ngày bất thường lắm.
Ăn có tí thức ăn, cả người lại nhộn nhạo khó chịu, mùi bánh mì thường khi rất thơm, hôm nay sao cô lại đặc biệt khó chịu với chúng ta.
Miệng thì lại thèm ăn, nhưng không biết là thèm ăn cái gì.
Cô dứt khoát đứng lên đi ra ngoài.
Và việc lạ của cô là đi mua sắm quần áo trẻ em cho Ngân Ly.
Một mực lôi kéo người ta đi mua cùng mình.
"Chị Lam, nếu người ta không biết còn tưởng chị có em bé đấy" Ngân Ly tố cáo cô mới sáng sớm đã làm ầm ĩ bắt đi mua sắm cùng.
Mễ Lam nghe cô ấy nói xong cũng nhìn nhìn cái bụng của mình.
Chắc trong đó chỉ toàn thức ăn thôi thì đúng hơn.
Ngân Ly hiếu kỳ cũng xoa xoa cái bụng của Mễ Lam.
Mễ Lam liền lườm: "Muốn gì?"
Ngân Ly với Mễ Lam tuy không phải nói là bạn thân từ nhỏ hay là bạn tri kỹ gì.
Nhưng mà là cùng nhau trãi qua nhiều sự việc lại biết được nhiều bí mật của nhau nhất.
Không tính thời gian quen biết thì có thể nhìn việc hiểu nhau của bọn họ mà tính độ thân.
"Chị và Dinh Tổng..có làm..." cô gái nhỏ này lại học theo cái tính xấu của bà chị Mễ Lam.
Lấy hai ngón tay chỉ chỉ vào nhau, ánh mắt tinh quái..
"Việc đó đó"
Mễ Lam: "..." khi mang thai phụ nữ thường bị đổi tính vậy sao? Cô cứ cảm thấy Ngân Ly dạo này tinh ranh hơn trước nhiều.
Đừng nói chơi chung thời gian bị cô di truyền tính xấu nha.
"Thì..thì bọn chị là vợ chồng mà.." Mễ Lam cũng có lúc biết ngượng ngùng là gì.
Vợ chồng thì đương nhiên phải.....
Đến lúc ăn trưa Ngân Ly cũng để ý, Mễ Lam ăn ít hơn mọi khi, còn kén chọn mùi vị, khẩu vị hình như thay đổi lớn.
"Chị sao thế? Không thích những thứ này nữa à?"
Mễ Lam đang nhìn mấy món đồ ngọt cô mê nhất mà cảm thấy khó nuốt vô cùng.
"Chỉ vài ngày nay thôi, chắc do chị suy nghĩ quá nhiều nên bệnh kén ăn của cơ thể này tái phát"
Ngân Ly có nghi ngờ một việc khác nữa, là có thể Mễ Lam đã có tin vui, vì cô đang là thai phụ nên khá nhạy cảm.
Nhưng nghe Mễ Lam giải thích việc này cũng hợp lý.
Từ trước đã có nghe nói thoáng qua về bệnh kén ăn nghiêm trọng của cô.
Lần đầu tiên gặp cô cũng rất gầy.
"Vậy chị cố giữ gìn sức khoẻ, tốt nhất là nên nói với Dinh Tổng cho người đến khám xem sao?" cô cũng có chút lo lắng.
Mễ Lam gật đầu hoa loa..
Nhắc đến tên chồng nào lại càng bực trong người.
Cả qua và nay không thấy tâm hơi.
[...]
Mua sắm rất nhiều đồ trẻ em nhiều màu sắc cho Ngân Ly, vì không biết sẽ là trai hay gái nên cứ thích là mua, cũng khiến cô có nhiều suy nghĩ đến những đứa bé.
Bước vào