Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Oh, giáo chủ bệnh kiều của ta 13


trước sau

Edit: hhhhhh

Beta: Tinh Niệm

Nhìn Phong Chỉ đã đặt một bàn lớn.

Nàng ngồi xuống, đầu tiên hỏi

"Cô biết Hoa Vô Khuynh là ai không?"

Vừa hỏi xong, Phong Chỉ đang uống nước xíu nữa thì phun ra.

"Khụ khụ khụ khụ khụ"

Đột nhiên không kịp phòng ngừa, cho nên ho chạy nước mắt.

Phong Chỉ nhìn Tô Yên, không thể tin được

"Cô không biết Hoa Vô Khuynh?"

Tô Yên

"Nhất thời không nhớ là ai."

Phong Chỉ cắn một ngụm bánh bao, mơ hồ nói

"Một người chỉ cần gọi tên đã khiến trẻ em sợ khóc suốt đêm."

Trên giang hồ, không ai là không biết đến hắn.

Phong Chỉ nói

"Giáo chủ Ma giáo Hoa Vô Khuynh."

Tô Yên nghe, yên lặng ngẩng đầu nhìn thoáng qua lầu hai.

Nói xong câu này, Phong Chỉ liền không giới thiệu thêm gì nữa.

Chủ yếu là vô nghĩa.

Ví dụ, giới thiệu một nhân vật lợi hại nào, phía trước đều có biệt hiệu.

Như huyết tinh cầm ma Diệp Tinh.

Giang hồ ăn chơi Thẩm Thiên.

Giang hồ đệ nhất mỹ nhân Lâm Dao các chủ Nguyệt Các.

Hoặc giang hồ đệ nhất danh kỹ, Tần Lạc Vũ.

Nhưng nhắc tới Hoa Vô Khuynh không có người nào dám đặt biệt hiệu cho hắn.

Cũng chỉ nói, Hoa Vô Khuynh.

Thậm chí rất ít người nói giáo chủ Ma giáo Hoa Vô Khuynh.

Hoa Vô Khuynh ba chữ này đại diện cho một sức mạnh không thể lay chuyển.

Nếu nói chức danh giáo chủ Ma giáo làm nên tên tuổi của Hoa Vô Khuynh.

Chi bằng nói ba chữ "Hoa Vô Khuynh" này mới làm Ma giáo lớn mạnh.

Một người tồn tại nhiều năm như vậy, danh môn chính phái hận không thể gặm xương uống máu hắn.

Hắn đã làm bao nhiêu điều xấu?

Quá nhiều.

Trước khi lên nắm quyền, hắn đã gây ra một cơn bão đẫm máu trong giang hồ.

Võ lâm minh chủ bị hắn giết gần chục người.

Vỗn dĩ võ lâm tổ chức tỷ thí 5 năm một lần, tuyển ra người võ công cao cường đức cao vọng trọng để kế nhiệm chức Võ lâm minh chủ.

Đương nhiên quan trọng nhất chính là võ công cao cường, làm mọi người khâm phục.

Từ khi Hoa Vô Khuynh xuất hiện, đem tần suất tỷ thí tăng lên sáu tháng một lần.

Đổi một người giết một người, giết một người đổi một người khác.

Năm đó tất cả nhân sĩ nổi danh, dù là hắc đạo hay chính phái, trên cơ bản đều bị Hoa Vô Khuynh giết sạch.

Đó được coi là 6 năm đen tối.

Khiến những người rửa tay gác kiếm không dám dính líu tới giang hồ.

Đương
nhiên cũng có người khó chịu, đoàn kết lại gửi chiến thư tới Hoa Vô Khuynh.

Hoa Vô Khuynh thế nhưng cũng tiếp.

Chính là tiếp một đợt chết một đợt.

Giang hồ kiêu căng ngạo mạn hỉ nộ ái ố đều bị cỗ máy giết chóc này diệt gần hết.

Những năm đó, Huyền Băng phái đóng cửa, cung chủ Phong Nguyệt Cung bế quan, tông chủ Phi Yến tông không còn tiếp khách nữa.

Nhân sĩ giang hồ co đuôi lại làm người.

Không còn ai dám ra oai.

Ba năm sau.

Rốt cuộc không có thêm tin tức gì của Hoa Vô Khuynh.

Mọi thứ dường như đã êm đềm.

Mọi người dần dần xuất hiện.

Theo thời gian trôi, giang hồ dần dần khôi phục nguyên khí, đoạn thời gian kia bị mọi người cố tình lãng quên.

Không ai nhắc lại.

Võ lâm minh chủ tiếp tục kế nhiệm, mọi thứ trở lại bình thường.

Cho đến 5 năm trước.

Đột nhiên Ma giáo tuyên bố Hoa Vô Khuynh sẽ kế nhiệm chức giáo chủ.

Toàn bộ giang hồ tức khắc lại lâm vào hoảng loạn.

Những ký ức năm đó quay trở lại.

Nhân sĩ giang hồ đều cảnh giác.

Nhưng Hoa Vô Khuynh dường như không có ý định ra tay.

Thậm chí chưa bao giờ ra mặt thay cho người Ma giáo.

Dần dần mọi người lớn mật lên, bắt đầu có người cảm thấy Ma giáo là ngoại môn tà phái.

Vì thế không biết ai tổ chức, mở ra đại hội thảo phạt Ma giáo.

Mấy nghìn người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng với tinh thần cao độ chuẩn bị san bằng Ma giáo.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện