Edit:trịnh sim
Beta: Tinh Niệm
Lời nói còn chưa nói, Đường Dã Bạch liền duỗi tay, kéo cổ áo mình ra.
Bên trên có đầy dấu răng, vài chỗ còn rắn chảy máu.
Hắn liếc Tô Yên một cái
"Chẳng lẽ không nên?"
Tô Yên bị một đám dấu răng kia chặn lời.
Chỉ có thể yên lặng gật đầu
".....Nên."
Đường Dã Bạch cong môi, đang định muốn nói tiếp thì Tô Yên đã cất lời
"Nếu em không thể cùng mọi người đưa đồ vật đến căn cứ Thành Đông, anh sẽ giúp em đưa đi."
Ý cười của Đường Dã Bạch cứng đờ.
Hắn lôi kéo tay Tô Yên, chậm rãi nắm chặt.
Tô Yên biết hắn khẳng định không vui,
"Em chỉ tin tưởng anh."
Nếu cô là Thiên Đạo chi tử, khi nguy hiểm buông xuống, người thường căn bản là không thể chống được.
Tô Cổ cùng Tiểu Hồng không ở.
Ở trong lòng cô, chỉ có hắn mới có thể cùng cô chống đỡ.
Sắc mặt Đường Dã Bạch trở nên thực xấu,
"Uy hiếp anh?"
Tô Yên nghe,
"Là thương lượng."
Đường Dã Bạch chỗ nào còn là nùng tình mật ý như vừa rồi, mí mắt buông xuống, tựa như trào phúng
"Đây là thương lượng? Em chỉ cho anh một cái lựa chọn."
Tô Yên an tĩnh trong chớp mắt,
"Nếu anh muốn lý giải thành uy hiếp, cũng có thể."
Đường Dã Bạch dựa lưng vào ghế
"Em dựa vào cái gì mà cảm thấy anh sẽ ngoan ngoãn nghe theo em rời đi? Hai ta mới quen biết trong một tháng mà thôi, em có hấp dẫn anh, nhưng còn chưa đến trình độ ra lệnh cho anh."
Hai người ngồi ở sau xe cãi nhau.
Mấy người ngồi trước liên tiếp quay đầu lại,
Cãi nhau?
Thật tốt a.
Ngày ngày show ân ái, phát cẩu lương, thật là buồn nôn không được.
Nhưng vì sao rốt cuộc cãi nhau?
Tuy người ta nói vợ chồng son nào có chuyện không cãi nhau.
Nhưng mà,...ách, giờ không phải lúc a.
Không phải hoàn thành nhiệm vụ càng quan trọng hơn sao?
Tô Yên nhìn hắn, cũng không tức giận, chỉ là nghi hoặc
"Anh không đáp ứng?"
Đường Dã Bạch nghe thấy câu này, sắc mặt liền càng khó nhìn.
Nữ nhân này có phải biết hắn sớm muộn gì cũng đáp ứng hay không?
Đầu gỗ này, chỉ có thời điểm tính kế hắn thì mới có thể thông minh như vậy.
Sao cô không thể dùng một