Edit: hhhhhh
Beta: Ngân Minn
Tô Yên đứng trên đỉnh núi phía xa, nhìn đám mây đen được bao phủ bởi cỗ khí hắc ám cường đại trong không trung.
Nàng cúi đầu, khẽ nhíu mày.
Nhưng thực mau, biểu tình liền khôi phục.
Nam Nhiễm ở bên cạnh lại đang nhắm mắt hưởng thụ.
Lực lượng hắc ám tràn ngập xung quanh bị Nam Nhiễm hấp thụ.
Nửa ngày sau, cô cười một tiếng
"Chậc, nam nhân của cô không tồi."
Dứt lời, nghiêng đầu nhìn Tô Yên.
Nhưng vừa nhìn liền thấy Tô Yên nôn ra máu, mặt tái dần đi.
Nam Nhiễm duỗi tay, ôm lấy nàng.
Viên ngọc lam nhạt chợt xuất hiện xoay xung quanh bên người Tô Yên.
Đúng lúc này, trên người nàng bắt đầu xuất hiện rất nhiều vết thương.
Cổ tay, cánh tay, cổ, thậm chí một bên mặt bị bỏng cùng với vết đâm trên ngực vẫn chưa lành.
Từng cái từng cái một dần hiện ra.
Máu chảy không ngừng.
Tô Cổ nheo mắt, nhanh chóng đi tới.
Tiểu Hồng cũng bị dọa không nhẹ, đến nỗi quên nuốt điểm tâm, mồm há hốc, tất cả điểm tâm trong miệng đều rơi ra ngoài.
Nam Nhiễm ôm Tô Yên vào lòng, để đầu nàng tựa vào vai mình, che giấu đi biểu cảm của Tô Yên.
Cô không hề kinh ngạc về cảnh này.
Mắt Tô Yên đột nhiên tối sầm lại, nhưng rất nhanh liền thanh tỉnh.
Chỉ là lúc nàng tỉnh lại, vừa mở mắt, chào đón nàng là một cảnh tượng đối địch.
Diệp Thiên Linh rút ra thanh đao màu vàng, nhìn Nam Nhiễm ở phía đối diện.
"Ngươi chắc chắn là kẻ tội ác tày trời nên mới bị hạ chú giam cầm.
Ngươi không thể giết bất kì ai.
Còn không tránh ra thì đừng trách ta không khách khí."
Nam Nhiễm ôm Tô Yên.
Hai viên tiểu cầu xoay vòng phía trước.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Không gian rộng lớn xung quanh hình như là không gian do Diệp Thiên Linh tạo ra.
Tô Cổ, Tiểu Hồng, những người tới xem Quân Vực đăng cơ đều biến mất.
Mí mắt Nam Nhiễm giật giật, giơ tay lên, nắm chặt viên ngọc đen trong tay.
Ngay lập tức trong tay xuất hiện thêm một thanh đao màu đen.
Thanh âm cô lười nhác
"Không được giết với đánh không lại, là hai chuyện