Edit: Tinh Niệm
Ngoài cửa phòng, thanh âm Tả Lãnh vang lên.
"Tô bang chủ tới đây có chuyện gì?"
Lúc này Tô Giang đã không còn lý trí.
Từ khi nghe được tin tức từ trong miệng Hồng Đậu rằng Tô Yên ngoan ngoãn đi theo Túc Cửu Từ.
Tô Giang đã hoàn toàn không bình tĩnh nổi.
"Chuyện bà nội ngươi, đánh cho ta!"
Phía sau hắn, rất nhiều người mênh mông cuồn cuộn tới, cơ hồ là vây đầy toàn bộ bên ngoài.
Tiếng nói thô lệ rơi xuống, không nói hai lời đã khai chiến.
Bên ngoài đánh thành một đoàn. Thanh âm ồn ào truyền vào phòng.
Tô Yên bị động tĩnh này thu hút tầm mắt.
Sau đó, qua lúc lâu sau.
Mới nhớ ra người tới là ai, nghi hoặc
"Đại ca?"
Nghĩ xong, ầm một tiếng.
Một người đầy máu nện ở trên cửa.
Toàn bộ cửa phòng tất cả đều đổ xuống.
Túc Cửu Từ ôm Tô Yên lui sang một bên.
Lúc này, tư thái hai người ôm nhau, bị người bên ngoài xem đến rõ ràng.
Tô Yên mặt đỏ hồng, một bộ dáng mờ mịt, bị thằng nhãi này Túc Cửu Từ ôm vào trong ngực.
Một màn này, xem ở trong mắt Tô Giang, mới thật là gân xanh nổi đầy đầu,
"Túc Cửu Từ ngươi tên vương bát đản! Lão tử giết chết ngươi!!"
Kêu xong, đã nâng lên đao chém tới Túc Cửu Từ.
Dám chiếm tiện nghi muội muội lão tử? Liều mạng cũng phải khiến ngươi trả giá đại giới!
Chỉ là..., Ngay khi Tô Giang vọt tới trước mặt Túc Cửu Từ.
Liền phát hiện Túc Cửu Từ được Tô Yên bảo hộ ở phía sau.
Tô Giang động tác dừng một chút, trừng mắt nhìn Tô Yên
"Em che chở cái thằng nhãi ranh này?? Hắn, chính là hắn chiếm tiện nghi của em!!"
Tô Giang bị hành động của muội muội nhà mình làm cho tức đến tâm can đều đau.
Ngược lại, càng thống hận Túc Cửu Từ âm hiểm độc ác. Khẳng định là dùng phương thức bất chính lừa gạt Tô Yên.
Bằng không, muội muội luôn luôn nghe lời nhất, như thế nào đảo mắt một cái thế nhưng muốn đối nghịch với mình??
Tô Yên quơ quơ đầu, cho chính mình thanh tỉnh chút.
Từ khi uống rượu xong, nhìn đồ vật đều có hai cái
bóng.
Cô chậm rì rì nói
"Hắn không chiếm tiện nghi của em."
Là cô chiếm tiện nghi của hắn. Hôn hắn một cái.
Tô Giang làm sao tin điều này?
Túc Cửu Từ nhướng mày.
"Ngươi mang nhiều người tới như vậy, chính là sợ ta chiếm tiện nghi đệ đệ ngươi?"
Lời nói vừa ra, liền cảm thấy buồn cười.
Lúc này, Tô Giang nghe được Túc Cửu Từ nói, mới phản ứng lại.
Thân thể dần dần căng chặt, bắt đầu thả lỏng.
Hóa ra hắn không biết Tô Yên là con gái. Vậy hẳn là sẽ không có chuyện gì.
Tuy rằng không còn cỗ sát khí như vừa nãy, nhưng vẫn nhìn Túc Cửu Từ không thuận mắt.
Một là vốn dĩ đã đối đầu, thứ hai, muội muội thế nhưng che chở hắn ta!!
Tô Giang buông đao trong tay xuống.
Sau đó, hướng về phía Tô Yên vẫy tay
"Lại đây, về nhà, nhị ca em đang chờ."
Tô Yên tuy rằng uống rượu xong có chút mơ hồ, nhưng vừa nói tới nhị ca.
Lập tức liền gợi lên ký ức cô lần trước bị nhị ca Tô Nam tức giận mắng.
Tô Yên chậm rì rì bước bước chân đi đến chỗ Tô Giang.
Nhị ca, không chọc được.
Một khi hắn mắng, là không dừng được, không cho đi, không cho ăn cơm, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ở đằng kia giáo huấn.
Vẫn là trở về đi.
Nghĩ như vậy, cô đã muốn chạy tới trước mặt Tô Giang.
Nhìn Tô Yên hoàn hảo không xảy ra chuyện gì.
Tô Giang mới dần dần khôi phục bộ dáng ngày thường, ngẩng đầu nhìn lướt qua Túc Cửu Từ, thanh âm thô lệ
"Túc đương gia, gia đệ ngày thường không ra khỏi cửa, cũng không biết Túc đương gia uy vũ, hôm nay, đa tạ Túc đương gia khoản đãi, cáo từ."