Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Cô gái, đã nói em sẽ nuôi tôi 33


trước sau

Edit: Tinh Niệm

Khi sắp rời quân khu, ánh mắt Tôn Hi ác độc, sắc mặt âm nhu gắt gao nhìn chằm chằm xe cô.

Bởi vì chuyện video, Tôn Hi bị giáng cấp, hắn hiện tại chính là một kẻ trông cửa.

Mà hết thảy nguyên nhân đều bởi vì Tô Yên.

Xe không đi thẳng qua cửa quân khu, ngược lại là dừng ở chỗ thủ vệ.

Cửa kính được kéo xuống.

Tô Yên một tay chống trên cửa, nhìn Tôn Hi đứng phía xa.

" Trung úy Tôn Hi, thu ánh mắt cậu một chút đi, ác độc như vậy, còn làm sao bảo vệ nhân dân?"

Tôn Hi cắn chặt răng

"Cô!"

Tô Yên hạ mắt, thanh âm lãnh đạm

"Video của cậu không phải ta phát ra ngoài, cậu hận ta có ích lợi gì? Oan có đầu nợ có chủ, không phải sao?"

Tôn Hi sắc mặt xanh mét.

Tô Yên ánh mắt lãnh đạm, nhìn hắn một câu phản bác cũng nói không nên lời.

Lúc này mới kéo cửa kính xe lên, rời đi.

Tôn Hi gắt gao nắm chặt tay, tuy rằng hắn oán hận Tô Yên.

Nhưng câu nói cuối cùng kia vẫn nghe vào.

Chuyện này rốt cuộc là ai phát ra, hắn nhất định phải khiến người nọ trả giá đại giới!

Khi xe chậm rãi rời khỏi quân khu, Tô Yên nói với Triệu Lâm

"Chờ Tôn Hi đi tìm Tôn Vô Thịnh, cậu đi tìm Tôn Vô Thịnh trấn an hắn."

"Vâng, thượng tướng."

······

Mặt khác một bên, Diệp Tiêu một người ở nhà.

Hắn vẫn giống lúc trước, kéo rèm kín mít, tự mình ở trong phòng phát ngốc.

Ở đằng kia ngồi xuống chính là một ngày.

Người máy Tiểu Hoa ở một bên nhìn.

Diệp Tiêu tiên sinh đều sắp biến thành một hòn vọng thê rồi.

Cảm thấy Diệp Tiêu đáng thương.

Tiểu Hoa liền ở trong đầu Tô Yên nói

"Ký chủ, nam chủ đại nhân vẫn luôn ngồi ở trên sô pha chờ chị trở về, chị chừng nào thì trở về?"

"Sắp."

Tô Yên trả lời một câu.

Người máy Tiểu hoa quay chung quanh bên người Diệp Tiêu.

Sau đó nói

"Diệp Tiêu tiên sinh, ngài đã kết hôn cùng chủ nhân nhà ta, từ nay về sau cũng là nam chủ nhân của người máy Tiểu Hoa, xin hỏi ngài có yêu cầu trợ giúp gì không?"

Diệp Tiêu lắc đầu

"Không có"

Sau khi dứt lời, hắn lại nghĩ tới một sự kiện.

Nghĩ tới ngày ấy ở quân
khu nhìn đến video hình ảnh kia.

Ngồi ở chỗ đó suy nghĩ trong chốc lát

"Hai tên nam nhân trần truồng ôm nhau, nằm ở trên giường phát ra tiếng kêu kỳ quái. Bọn họ đang làm gì??"

Tiểu Hoa vừa nghe, lập tức liền dùng cánh tay máy bưng kín đầu to của mình.

"Ai nha, xấu hổ xấu hổ xấu hổ. Diệp Tiêu tiên sinh vì sao lại hỏi vấn đề thẹn thùng này??"

Tiểu Hoa tại chỗ xoay vòng vòng.

Nghe lời này có lẽ sẽ cho rằng Tiểu Hoa là nữ.

Đáng tiếc.

Đây lại là một hệ thống nam.

Diệp Tiêu mờ mịt

"Tô Yên nói, ngươi sẽ nói cho ta."

Hắn trả lời.

Tiểu Hoa vừa nghe, lập tức liền cảm thấy ý thức trách nhiệm của bản thân.

Nếu ký chủ đã bố trí nhiệm vụ, vậy nó khẳng định sẽ hoàn thành thực tốt.

Kết quả là, bắt tay, nhìn Diệp Tiêu

"Chẳng lẽ Diệp Tiêu tiên sinh còn chưa có thực hiện nghĩa vụ phu thê cùng chủ nhân?"

Diệp Tiêu vẻ mặt ngốc ngốc.

Không có người dạy hắn cái này.

Tiểu Hoa đắc ý dào dạt.

"Yên tâm, Diệp Tiêu tiên sinh, Tiểu Hoa sẽ giúp người."

Nó lại cao hứng tại chỗ xoay vài vòng, cảm thấy mình thật đúng là một đại công thần mà.

Lạch cạch một chút, màn hình điện tử sáng lên.

Mặt Diệp Tiêu xoát một chút liền đỏ.

Bởi vì hình ảnh này chính là lúc trước ở quân khu nhà ăn hắn nhìn đến.

Không giống nhau chính là, lúc này đây trên màn hình là một người nam nhân cùng một nữ nhân.

Tiểu Hoa ở bên cạnh ra tiếng

"Diệp Tiêu tiên sinh, đây là chuyện mỗi một đôi vợ chồng nên làm, chỉ có làm cái này, mới xem như là vợ chồng chân chính."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện