Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Nhẹ chút, sẽ đau 71


trước sau

Edit: Lan Anh

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên vừa quay đầu rời đi, chưa đến một giây đồng chí Thời Thù đã kéo Tô Yên lại.

Kéo người tới trước mặt mình.

Hắn cau mày, đôi mắt mang theo tức giận.

Chỗ nào còn có bộ dạng phong đạm vân khinh, khí định thần nhàn

"Em không có lời nào muốn nói cùng anh?"

Tô Yên không trả lời, ánh mắt nhìn về phía mọi người xung quanh.

Thời Thù ra tiếng

"Nhìn bọn họ làm gì, nhìn anh."

Tô Yên nói

"Không có gì muốn nói."

Thời Thù nghe cô trả lời.

Thế nào cũng không vừa lòng.

Nhưng, thấy cô nói chuyện với mình, trong lòng vẫn rất thoải mái.

Giọng hắn cứng rắn

"Em chừng nào thì có lời muốn nói với anh?"

Tô Yên lắc đầu

"Không biết."

Thời Thù nhìn cô, ban đầu vốn dĩ muốn giải thích cái hot search kia.

Sau đó ở trước cửa phòng hoá trang nghe thấy cô phủ nhận chuyện hai người bọn họ có qua lại.

Thế nên hắn vẫn luôn giận dỗi cô.

Chỉ cần Tô Yên nói với hắn hai câu, hắn sẽ không để ý nữa.

Nhưng cô nhìn thấy hắn.

Sau đó lại nói ra những lời này.

Ở trong lòng, cô căn bản không coi hắn là người đàn ông quan trọng nhất.

Còn nói cái gì mà cho hắn tuỳ quyền quyết định khi nào chia tay.

Vừa nhớ đến lời này hắn liền phát hoả.

Ai muốn chia tay?

Hắn ước gì cô ngày ngày ôm hắn không buông tay.

Trong lòng Thời Thù còn có vướng mắc, cho nên cách nói chuyện âm dương quái khí.

Nhưng nhìn ra là Tô Yên muốn đi.

Vẫn là không nhịn được.

Kéo người lại.

Tô Yên nhìn hắn.

Cô cắn môi.

Cô nghĩ nếu như Thời Thù có thể quên được người kia.

Cô liền tiếp tục cùng hắn qua lại.

Cô có chút luyến tiếc hắn.

Không, không phải có chút.

Mà là thực sự luyến tiếc.

Thời Thù lôi kéo cô không buông tay.

Mọi người ở xung quanh đều nhìn qua.

Cô ra tiếng

"Anh đừng quên ăn kem tươi."

Nói xong, rút tay về, quay người rời đi.

Tiểu Hoa ra tiếng

"Ký chủ?"

"Ân?"

"Thời Thù đại nhân thích người có sức lực lớn."

Tô Yên nghe

"Cái gì?"

"Ký chủ nên nói chuyện cùng Thời Thù đại nhân, mới có thể biết nên làm cái gì bây giờ. Ký chủ không cần buồn rầu, Tiểu Hoa nhìn cũng khổ sở."

Tô Yên dừng một chút

"Nói với hắn?"

Tiểu Hoa gật đầu

"Đúng vậy, Tiểu Hoa cảm thấy Thời Thù đại nhân thực thích chị, chị cũng thực thích Thời Thù đại nhân, ký chủ đang phiền não cái gì a?"

Tiểu Hoa lại nói


"Nếu không, ký chủ nói trước cùng Tiểu Hoa để Tiểu Hoa nghe một chút?"

Tô Yên trầm mặc thật lâu

Ra tiếng

"Người mà hắn thích không phải ta."

"Cái gì? Không có khả năng."

Tiểu Hoa trả lời kiên quyết.

Tô Yên lại nói

"Em còn nhớ cái video phỏng vấn kia chứ?"

Tiểu Hoa gật đầu

"Nhớ rõ."

"Video đó là phỏng vấn một năm trước, chúng ta còn chưa quen biết, nhưng hắn đã có người mình thích."

Tô Yên ngồi ở bên cạnh, bưng cái ly lên.

Uống một ngụm nước

"Ta không thích làm vật thay thế."

Tiểu Hoa nhịn không được ho khan hai tiếng.

Là một cái hệ thống có được ký ức.

Lúc này mới hiểu được, ký chủ mất trí nhớ thế nhưng lại ăn dấm của chính mình.

Tiểu Hoa nói

"Chị không thể nào là vật thay thế được. Lần đầu tiên hai người gặp mặt, chị ở trong bộ dạng con trai, lại còn rất xấu. Thời Thù đại nhân một chút đều không có ghét bỏ chị."

Tô Yên nghe.

Tiểu Hoa lại nói

"Khụ, Thời Thù đại nhân đối với chị tốt hay không, ký chủ khẳng định có thể cảm nhận được. Cho nên, Tiểu Hoa cảm thấy.... ký chủ nên nghe Thời Thù đại nhân giải thích một chút."

Tô Yên cúi đầu.

Thật lúc sau mới chậm rãi gật đầu

"Ân"

Cô lên tiếng.

Nếu là hắn không thích mình.

Thì cô cũng không cần hắn nữa.

Chờ trả xong nợ.

Trả nốt phí dụng trị liệu cho mẹ xong.

Cô sẽ rời khỏi nơi này.

Hắn sẽ thích cô sao?

Hay lại giống như cha mẹ, hoàn toàn không thích cô, ném cô vào cô nhi viện.

Không biết là ai nói, trên thế giới này người yêu bạn nhất chắc chắn là cha mẹ của bạn.

Cô không có người yêu mình nhất.

Cha mẹ cô không hề yêu cô.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện