Nam Chủ Đều Là Xà Tinh Bệnh

Lớp trưởng của ta là si hán (4)


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: luoi27

Beta: MiCayThomNgon

"Xin chào, ta tên là Hạ Tử Ngang." Hạ Tử Ngang đem tay Ôn Noãn cầm trong tay mình, lòng bàn tay không dấu vết kề sát tay cô. Tay cô thật mịn, thật mềm, không lạnh không nóng, độ ấm vừa phải, Hạ Tử Ngang cúi đầu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm chỗ hai người nắm tay.

"Hạ Tử Ngang?" Ôn Noãn kinh ngạc nhướng mày, cô rút tay mình về, cả người theo bản năng hướng gần về phía Hạ Tử Ngang.

Nữ sinh trước mặt đột nhiên đến gần, hương thơm nhàn nhạt ập vào mũi, so với hương vị trên quần áo càng rõ hơn. Lỗ tai từ từ đỏ ửng, gương mặt bị nóng đến đỏ bừng.

Thiếu niên trước mặt còn lùn hơn mấy cm so với mình, xem ra, hắn cao khoảng một mét sáu, dáng người trời sinh tinh tế, hơn nữa lúc nào hắn cũng cúi đầu khiến hắn càng thêm nhỏ bé, giống như chỉ cần chạm nhẹ một cái là có thể làm hắn té ngã. Thiếu niên cúi đầu đến tận ngực, một bộ dáng không tự tin, Ôn Noãn không cao hơn hắn nhiều lắm nhưng chỉ cần rũ mắt cũng có thể nhìn thấy đỉnh đầu hắn.

"Sao lại không nói lời nào?" ÔN Noãn nắm cằm nâng mặt Hạ Tử Ngang lên, một tay khác nhẹ nhàng vén tóc mai dày nặng đang che đôi mắt của hắn lên.

Không có tóc mái che đậy, nhìn vào đôi mắt trong suốt kia, Ôn Noãn có thể nhìn thấy sự xấu hổ cùng khẩn trương trong con ngươi của hắn. Ngũ quan tinh xảo ở cùng một chỗ tạo nên một khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ, lúc này gương mặt xinh đẹp không phân biệt nam nữ kia chính là vì bị người nhìn trộm mà lộ ra vẻ thẹn thùng chân tay luống cuống.

"Đúng là ngươi rồi, thiếu niên, chúng ta thật là có duyên." Gặp được người quen, vẻ mặt Ôn Noãn rõ ràng vui vẻ hẳn kên, cô buông mặt hắn ra, vỗ vỗ vai hắn.

Tầm mắt của các bạn học vẫn luôn vây xem bị người Ôn Noãn che mất, vì vậy bọn họ cũng chưa thấy rõ mặt của Hạ Tử Ngang, chỉ chú ý tới động tác thân mật của hai người, giống như là bạn bè lâu ngày, hoặc là...

"Thật soái quá đi, Ôn Noãn quả thật là mười phần công!!!" Vài người núp ở phía sau nhỏ giọng nghị luận.

"Nắm cằm gì đó chính là phong phạm của tổng tài bá đạo rồi."

"Trước kia cũng không chú ý, khi lớp trưởng bị đùa giỡn cũng thật dễ thương a."

"Đúng vậy, lúc trước lớp trưởng cơ bản đều không nói chuyện, một chút cảm giác tồn tại cũng không có."

Mười phút giải lao cũng không dài, hơn nữa chủ nhiệm còn cố tình kéo dài mất năm phút cho nên hai người mới nói được mấy câu liền vào học.

"Tan học lại nói tiếp." Ôn Noãn cười vẫy vẫy tay, đúng lúc giáo viên đi lên mục giảng thì trở lại chỗ ngồi.

Cấp ba rất khẩn trương, mỗi một giáo viên đều không muốn bỏ qua bất cứ thời gian nào có thể lợi dụng, ví dụ như mười phút giải lao...

"Các bạn học, ta nói xong đề này rồi mới tan học nha." GIáo viên dạy toán cười tủm tỉm gõ bảng đen.

"A..." Chúng học sinh một trận kêu rên.

"A cái gì, các ngươi cấp ba rồi có biết hay không, nhìn một chút xem thành tích của các ngươi thế nào, còn mặt mũi muốn chơi sao! Các ngươi! @#$%^%&*" Giáo viên dạy toán cầm quyển sách cuộn thành hình ống dùng sức gõ vài cái trên bàn, bà trừng mắt dựng lông mày, nghiêm khắc răn dạy bọn học sinh trong phòng.

Ôn Noãn nhàn nhã vắt chéo chân, quang minh chính đại móc di động từ ba lô ra chơi. Gần đây có một game rất nổi tiếng, người chơi sắm vai thành nhân vật âm dương đại sư trứ danh của Nhật Bản như vị "onmyouji" tài danh Abe no Seimei (1), dùng các loại bùa giấy triệu hoán đủ các loại thức thần, chẳng qua thức thần có mạnh có yếu, có thể triệu hoán được thức thần lợi hại hay không thì xem vận khí của ngươi đi. Ôn Noãn cũng không biết mình xui xẻo hay bị quỷ ám vào người, rút vô số tờ, nhưng đến nay vẫn không rút được đến SSR, tài khoản lợi hại nhất đến giờ vẫn là tài khoản hệ thống đưa SR Tuyết Nữ.

Giá trị may mắn của mình vì sao lại thấp như vậy a... Ôn Noãn cạn lời nhìn cá chép tinh nhảy lên rồi lại xoay tròn trên màn hình, tài khoản của cô sắp cạn kiệt, chảng lẽ cô thật là có mệnh Châu Phi sao.

Đi suốt cả một buổi sáng, xoát thức tỉnh đến tay rút gân, được hai mươi tờ phù đều là R, Ôn Noãn sống không còn gì luyến tiếc nằm trên bàn học thở dài.

"Ôn... Ôn Noãn, ngươi làm sao vậy?" Hạ Tử Ngang ngồi đằng sau nhìn cô thở ngắn than dài, cho đến khi cả người cô nằm bò trên bàn, rốt cuộc hắn mới hạ đủ quyết tâm mở miệng hỏi.

Toàn bộ buổi sáng lực chú ý của Hạ Tử Ngang đều đặt trên người Ôn Noãn, nhất cử nhất động của cô đều được khắc trong đầu hắn, bây giờ nhớ lại, buổi sáng cô nói cái gì, vén mấy lần tóc, nằm mấy lần trên bàn, đổi bao nhiêu lần tư thế, mỗi tư thế như thế nào hắn đều hoàn chỉnh nhớ rõ.

"Hạ Tử Ngang..." Ôn Noãn từ khuỷu tay ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng nhìn thiếu niên ở bên cạnh. Thân là nam chủ của thế giới này, giá trị may mắn trên người hắn hẳn là cao hơn so với người bình thường rất nhiều đi, nếu bảo hắn hỗ trợ vẽ cái phù gì đó... Liền tính không có Tỳ Mộc hay Đại Thiên Cẩu, thì một tấm Điểu tỷ cũng được rồi!

"Sao... Làm sao vậy!" Hạ Tử Ngang bị vẻ mặt đáng thương của Ôn Noãn dọa cho rồi, hắn theo bản năng duỗi duỗi tay, đến khi sắp đụng bả vai của cô thì đột nhiên thu lại.

Đừng đụng cô ấy, không thể đụng vào cô ấy, bọn họ còn chưa có quen thuộc đến loại tình trạng này, mạo muội tiếp xúc sẽ bị chán ghét, Hạ Tử Ngang cắn cắn môi dưới, hai tay đan vào nhau.

Ôn Noãn đột nhiên đứng lên, hai tay chế trụ bả vai Hạ Tử Ngang: "Ngươi nói, chúng ta có phải bạn tốt hay không?" Vẻ mặt cô nghiêm túc nhìn hắn.

"Đương nhiên!" Hạ Tử Ngang đỏ mặt vội vàng gật đầu.

Ôn Noãn buông Hạ Tử Ngang ra, cầm di động lên đưa cho hắn xem: "Vẽ giúp ta cái phù đi, vận khí của ta quá kém triệu hoán không ra thức thần lợi hại, vận khí ngươi tốt, không chừng sẽ vẽ ra SSR đó!"

"Cái này... Ta chưa chơi bao giờ." Nhìn ánh mắt chờ mong của Ôn Noãn, Hạ Tử Ngang có chút do dự. Trước đến giờ mình chưa từng chơi trò này, không biết bí quyết gì, ngộ nhỡ không triệu hồi ra nhân vật mà cô kỳ vọng, vậy chẳng phải sẽ làm cô rất thất vọng sao: "Vận khí của ta không tốt như vậy." Từ một khắc sinh ra kia, vận khí của hắn đều không có tốt lên... Hạ Tử Ngang cúi đầu, thanh âm trầm thấp nói.

"Sao lại không." Ôn Noãn lấy di động trước mặt ra, cười khẽ nâng mặt Hạ Tử Ngang lên: "Có thể gặp được ta, làm bạn tốt của ta, vận khí của ngươi sao có thể không tốt chứ." Ôn Noãn làm một vẻ mặt đắc ý khoa trương.

Hạ Tử Ngang bị vẻ mặt của Ôn Noãn làm cho cười thành tiếng, hắn có chút ngượng ngùng rũ mắt tránh đi tầm mắt cô, cắn môi nhịn xuống tiếng cười của mình.

"Được rồi, mau giúp ta vẽ bùa." Ôn Noãn thấy cảm xúc suy sút của Hạ Tử Ngang không còn, liền ngồi dịch ra lôi kéo hắn ngồi xuống: "Vẽ ở chỗ này, vẽ gì cũng được, ngươi muốn vẽ cái gì thì vẽ, nhưng mà phải vẽ liền mạch, không được đứt đoạn. " Ôn Noãn làm mẫu cho hắn một chút, trong trận triệu hoán nhảy ra một đứa nhỏ nhảy nhảy: "Còn mười tờ, ngươi vẽ hết đi."

Hạ Tử Ngang nhìn nhìn Ôn Noãn, vươn ngón tay ra, chậm rãi vẽ một cái mặt trời nhỏ.

Thanh âm từ
tính dễ nghe của Abe từ trong di động truyền đến, sau đó là một trận âm hiệu, một mái tóc màu trắng, một nam thân khôi giáp kiểu nam thần từ từ xuất hiện trọng trận triệu hoán.

"A aaaa!" Ôn Noãn kích động ôm mặt kêu to. Một thời gian dài ở Châu Phi chạy loạn, đột nhiên có một ngày lấy được vé vào Châu Âu, ba chữ mừng như điên đã không đủ để hình dung tâm tình của cô giờ phút này.

Hạ Tử Ngang thấy bộ dáng vui vẻ của Ôn Noãn, tự mình cũng cười rộ lên theo, hắn ấn vào tấm phù màu xanh tiếp theo, nghĩ nghĩ, vẽ một gương mặt tươi cười đơn giản.

Tỳ Mộc x1...

Cô Hoạch Điểu x1...

Huỳnh Thảo x1...

Yêu Đao Cơ x1...

Tiểu Lộc Nam x1...

Đại Thiên Cẩu x1...

Thanh Hành Đăng x1...

"Hắc hắc hắc..." Ôn Noãn ôm di động cười ngây ngô, từ lúc ngấm ngầm giở trò trong lúc chơi dương sư tới nay, cô chưa từng hạnh phúc như hôm nay.

Không ngấm ngầm giở trò trong lúc chơi Hạ Tử Ngang thật sự không hiểu được vì sao Ôn Noãn lại vui vẻ như vậy, nhưng mà nhìn vẻ mặt của cô thì có thể biết mình không làm cô ấy thất vọng, như vậy là quá tốt rồi.

"Ngao ngao ngao thần may mắn, cầu bao dưỡng, cầu gả!" Ôn Noãn kích động bắt lấy tay Hạ Tử Ngang lay lay.

"Cái... Cái gì!" Trái tim Hạ Tử Ngang đột nhiên nhảy lên, gương mặt bị ánh mắt của Ôn Noãn nhìn đến đỏ bừng.

"Sau này chuyện liên quan đến vận khí toàn bộ liền dựa vào ngươi!" Ôn Noãn tiếp tục nói.

"Ta ta ta ta đã biết, ta sẽ giúp ngươi." Hạ Tử Ngang có chút không quen nhiệt tình của Ôn Noãn, hắn nghiêng đầu tránh đi tầm mắt của cô, ngoài miệng khó khăn đáp lại.

"Rất tốt! Thiếu niên, đi, hôm nay ta mời ngươi một bữa lớn!" Ôn Noãn cao hứng vỗ vỗ vai Ha Tử Ngang, tay vung lên, ý bảo "chúng ta đi".

"Ta..."

Phanh! Cửa phòng học đột nhiên bị một thiếu niên trang điểm đến không nhìn ra giới tính dùng sức đá văng, hắn đi một bước lại lắc lư hai cái đi vào phòng học, phía sau có năm sáu tùy tùng cũng trang điểm giống vậy đi theo.

Hạ Tử Ngang nhìn thấy người tới thì vẻ mặt cứng đờ, hắn nhìn nhìn vẻ mặt không rõ nguyên do của Ôn Noãn, đứng lên che chở trước người cô.

"Này, túi trút giận, đã nói đúng giờ đưa cơm tới ngươi lại dám lỡ hẹn! Tìm chết phải không!" Thiếu niên dẫn đầu cao ngạo ngẩng đầu, nổi giận đùng đùng hét lớn.

Bị Hạ Tử Ngang che phía sau Ôn Noãn nhướng mày, nam pháo hôi thứ nhất trong tiểu thuyết xuất hiện.

Trong nguyên tác, Hạ Tử Ngang vẫn luôn bị cái tên thiếu gia nhà giàu Tần Cương này bắt nạt, thời gian dài đến ba năm, cũng chính là dưới bóng ma của Tần Cương mà trải qua cấp ba. Kể cả về gần cuối cấp ba có nữ chủ chiếu cố và trợ giúp, nhưng Tần Cương là con nhà có tiền cũng có thể ở chỗ khác trị Hạ Tử Ngang, ví dụ như cô nhi viện của hắn...

Nhưng mà đây chính là tiểu thuyết tình yêu cường trường ngọt ngào, vào lúc cô nhị viện bị nhà Tần Cương làm khó, một lão gia gia có tiền hiền lành xuất hiện. Tiểu tử nhà nghèo lắc mình biến hóa thành người thừa kế của tập đoàn lớn, trước kia hai bàn tay trắng thì giờ đây hắn thành công tử nhà giàu muốn gì có đó, mà chút thế lực của nhà Tần Cương ở trong mắt hắn đều thành trò cười.

"Ta lập tức sẽ đi mua, một lúc nữa liền đưa qua cho ngươi." Hạ Tử Ngang đem Ôn Noãn hoàn toàn che đậy ở phía sau người.

"Người phía sau là ai?" Tần Cương sao có thể không chú ý tới động tác của Hạ Tử Ngang, hắn rất có hứng thú nhướng mày, cất bước đi qua.

"Không có, không có ai!" Hạ Tử Ngang liên tục xua tay.

"Tránh ra! Đừng có mà cản đường!" Tần Cương dùng sức đẩy Hạ Tử Ngang qua một bên.

Nữ hài tử xinh đẹp mặc một thân đồng phục lười biếng ngồi trên ghế, cô nghiêng người, một tay chống mặt cười nhìn người vừa tới: "Chào ~"

******

(1)Onmyoji (Âm dương sư) là gì? Hiểu đơn giản tức là những bậc thầy am hiểu về Onmyodo - Âm dương đạo. Onmyodo là tên gọi chung cho bộ môn khoa học huyền bí của Nhật Bản khi xưa, bao gồm các thuật phong thủy, bói toán, gọi hồn... và cả những tư tưởng về Phật giáo, Đạo giáo.... trộn lẫn với nhau.

Những Onmyoji, mà ở Việt Nam thì hay gọi là "thầy", là những người được cho là am hiểu thuật bói toán, biết sử dụng ma thuật, giỏi trừ tà và đặc biệt, được cho là có khả năng triệu hồi và điều khiển các Shikigami.

Có 2 Onmyoji nổi tiếng nhất trong truyền thuyết là Kamo no Yassunori và người học trò Abe no Seimei.

Abe no Seimei có thể coi là "Pháp sư Merlin" của nước Nhật. Với tư cách Onmyoji của hoàng gia, phục vụ trực tiếp cho Thiên hoàng, Abe no Seimei phụ trách các vấn đề về tâm linh trong hoàng cung, tiên đoán vận hạn, xua đuổi tà ma.

Có nhiều truyền thuyết li kỳ xoay quanh cuộc đời của Seimei như việc ông ta sống rất thọ mà không ốm đau bệnh tật gì, hay chuyện ông là bán yêu ( giống Inu Yasha đó) bởi cha là người còn mẹ là một yêu hồ Kitsune. Ngay từ khi 5 tuổi, cậu bé Seimei đã sở hữu pháp lực mạnh mẽ và có thể sai khiến cả Oni (quỷ khổng lồ)... Biểu tượng ngôi sao 5 cánh (tượng trưng cho ngũ hành) được cho là pháp ấn đặc trưng của Abe no Seimei. Hiện nay vẫn còn đền thờ của ông tại thành phố Kyoto.

Lại nói, các Âm dương sư có khả năng triệu hồi và điều khiển các Shikigami (Thức thần). Shikigami là tên gọi chung những thực thể siêu nhiên, linh hồn, quỷ, yêu quái quy phục các Onmyoji.

Các Onmyoji thường triệu hồi và sử dụng Shikigami để làm bùa hộ mệnh, bùa may mắn, để nguyền rủa kẻ thù hoặc làm các nhiệm vụ lét lút như do thám, trộm cắp báu vật... Chúng thường xuất hiện trong lốt những miếng bùa hoặc tờ giấy nhỏ, dạng cao cấp hơn thì có thể xuất hiện trong lốt động vật, những Shikigami mạnh nhất thì có thể xuất hiện trong lốt con người, yêu quái...

Những Onmyoji sử dụng Shikigami đôi khi là một con dao 2 lưỡi bởi nếu không cẩn thận, các Shikagami có thể vượt tầm kiểm soát và lấy mạng chủ nhân của mình ngay lập tức.

(Nguồn: Epic)



Ảnh trong game



Ảnh ngoài đời

(Nguồn ảnh: lag.vn)

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện