Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)
Tạp Tây Á vốn dĩ đang giãy giụa, nghe được lời này của hắn, đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt chạm đến hàm dưới tái nhợt xinh đẹp, hoàn toàn sững sờ.
Còn chưa chờ cô suy nghĩ cẩn thận, Ngải Khắc Tư đã sờ đầu cô, thanh âm bình tĩnh không gợn sóng: “Anh cũng không biết cô ta, cô ta không phải là người duy nhất có hôn ước với anh. Nhưng mà, cái này chẳng qua là quyết định từ một phía của các trưởng lão, anh chưa từng đồng ý, hơn nữa cũng không muốn tốn tinh lực đi quản.”
Vẻ mặt Mễ Á Kỳ không thể tin được, cô ta đang muốn nói gì đó, Ngải Khắc Tư như là đã nhận ra ý đồ của cô ta, hơi nghiêng đầu, nhàn nhạt lướt nhìn về phía cô ta. Uy áp thật lớn đánh úp lại, lập tức khiến cô ta có một loại ảo giác lục phủ ngũ tạng đều sắp bị nghiền nát. Toàn thân chịu sức ép, không thể động đậy, thậm chí cô ta muốn phát ra âm thanh cũng cực kỳ khó khăn.
Sắc mặt Ngải Khắc Tư không thay đổi, ôm eo cô, giam cô vào lòng mình, rũ mắt nhìn Tạp Tây Á, thanh âm mang theo chút lưu luyến xúc động: “Anh vẫn luôn đợi em trở về, Tây Á.”
Tạp Tây Á siết chặt góc áo của hắn: “Vậy anh vừa nãy là đi...”
“Bàn bạc chuyện hôn sự của chúng ta với các trưởng lão, bọn họ đều tụ họp ở một nơi, anh không cần phí sức đi thông báo cho từng người.”
Tạp Tây Á kinh ngạc, bàn tay siết chặt góc áo hắn đột nhiên buông lỏng, rồi bất chợt ôm lấy eo hắn, cánh tay không ngừng thắt chặt, cô vùi đầu vào lồng ngực hắn rầu rĩ lên tiếng: “Khắc Tư...”
Cô vẫn cảm thấy có chút hão huyền, với cô mà nói, Ngải Khắc Tư chiếm trọn toàn bộ thế giới của cô. Từ khi còn chưa sinh ra, cho tới bây giờ, cùng cô cũng chỉ có Ngải Khắc Tư.
Ngải Khắc Tư đối với cô mà nói, chính là toàn bộ thế giới của cô.
Ngải Khắc Tư nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô: “Anh đây.”
Tạp Tây Á không nói gì, cọ mặt vào lồng ngực rộng lớn lạnh lẽo của hắn, không khỏi thì thào: “Thật tốt...”
Khắc Tư vẫn là Khắc Tư nha...
Cho dù hiện tại hắn quá mức bình tĩnh trầm ổn, nhưng dường như...vẫn là Ngải Khắc Tư của cô.
Trong nháy mắt, cảm giác xa lạ khi đột nhiên phải tỉnh lại trong cái thế giới mới này tựa hồ hoàn toàn biến mất.
Những huyết nô bị Ngải Khắc Tư ra hiệu liền tiến lên mang Mễ Á Kỳ không thể động
đậy đi ra ngoài. Trên mặt Mễ Á Kỳ vẫn mang theo biểu tình không thể tin nổi, thậm chí trong mắt vô cùng trống rỗng.
Hắn nói hắn vẫn luôn đợi Tạp Tây Á, vậy cô ta được xem là cái gì?!
Cô ta là vị hôn thê của hắn đó, bọn họ có hôn ước cơ mà.
Sao lại biến thành như vậy rồi...
Làm sao mà cô ta cam tâm chứ!
Tạp Tây Á căn bản không có tâm tư đi quản tình huống của Mễ Á Kỳ hiện giờ ra sao, lực chú ý của cô đều bị lời nói của Ngải Khắc Tư kéo đi.
“Tây Á, anh dẫn em tới thế giới của nhân loại phương Đông một chút. Tiện thể... thăm mẹ của chúng ta.”
...
Tạp Tây Á và Ngải Khắc Tư đi trên đường, dung mạo quá mức chói mắt dẫn tới người qua đường liên tục chú ý đến. Mái tóc của bọn họ đen nhánh, ngay cả đôi mắt màu bạc cũng trở nên đen như mực.
Tạp Tây Á có chút mất hứng, cô cúi đầu không nhìn đường, cứ lười nhác mà đi như vậy. Cô kéo tóc, vẻ mặt không vui: “Khắc Tư, em không thích như vậy.”
Ngải Khắc Tư nắm lấy tay cô, tận lực đi đến nơi có ít người, tránh để người khác đụng phải cô. Sau khi hắn nghe được cô phàn nàn liền nghiêng đầu nhìn cô một cái, mím môi, bình tĩnh nói: “Thế này cũng rất đẹp. Nếu không thích có thể để nữ vu biến em về như cũ, nhưng nếu như vậy, màu tóc khác biệt sẽ càng gây chú ý hơn.”
Tạp Tây Á nghiêng đầu nhìn Ngải Khắc Tư tóc đen mắt đen, bĩu môi, cuối cùng vẫn lắc đầu: “Được rồi, em muốn giống Khắc Tư cơ.”
Đi được không bao lâu, Tạp Tây Á như là muốn xác nhận lại lần nữa, cô dừng lại, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt bình tĩnh của hắn, hỏi: “Thật sự rất đẹp?”
Biểu tình của cô thật sự quá mức nghiêm túc, mày nhăn lại, vẻ mặt trầm trọng, như đang hỏi một cái vấn đề thập phần nghiêm túc vậy. Ngải Khắc Tư không khỏi bật cười, xoa tóc cô, "ừ" một tiếng.
“Vậy được rồi, chúng ta đi tiếp thôi Khắc Tư!”