Edit: Dứa
______________________
"Ầm vang!" Thanh âm vỡ vụn thật lớn vang lên.
Xi măng bê tông vỡ tan tành cuốn xe thể thao cùng nhau hướng tới phía dưới như nước chảy giang mặt rơi xuống, nữ nhân ngồi trong xe cũng không thể may mắn thoát khỏi, như rơi vào trong nước.
Xe có trọng lượng lớn, rơi xuống nước liền mau chóng chìm thật sâu, nước xuyên qua vết nứt trên kính xe, chảy vào xối xả. Mộ Thời Hàn vẫn cứ gắt gao mà ôm Đường Tịnh, khi một lượng nước lớn trực tiếp tràn vào tạo ra lực ép lớn đánh tới, hai người liền đồng thời ngất đi.
Xe chìm xuống ngày một sâu, âm thanh không cách nào truyền tới.
Dòng nước lay động.
Một mảnh tĩnh mịch.
Mộ Thời Hàn bỗng dưng mở hai mắt, hơi thở của hắn biến hóa nghiêng trời lệch đất, cả người giống như được thứ ánh sáng lạnh lẽo cao cao tại thượng bao bọc, đôi mắt thanh triệt, tựa như thế gian vạn vật, không một vật nào có thể lọt vào mắt hắn.
Hắn cúi đầu, nhìn Đường Tịnh ở trong lòng đang nhắm chặt hai mắt, hơi thở lạnh lẽo tan đi một ít, đáy mắt hiện lên sự ấm áp nhợt nhạt.
Còn hệ thống 321 trong không gian liền chấn kinh rồi!
Giây tiếp theo, 321 chỉ cảm thấy chính mình bị hoa mắt, sau đó bị xả ra khỏi không gian hệ thống.
Dưới nước, bên trong một lớp bóng khí có nam nhân một tay ôm Đường Tịnh, một tay khác chỉnh sửa lại đầu tóc rối loạn của nàng.
321 nhìn một màn này, theo bản năng liền định thét chói tai, sau đó bị nam nhân lạnh lùng nhìn thoáng qua, lại nuốt tiếng hét trở lại.
321: 【 Đại đại đại đại nhân...... Ngài là vị nào? 】
Hơi thở trên người hắn, rất giống một trong các vị đại nhân của Thiên Đạo thập nhị cung!
Nhưng tại sao trong cơ sở dữ liệu của nó lại không có chút thông tin nào về vị đại nhân này?
Nam nhân trên mặt lộ ra một bộ mặt trào phúng, "321, ngươi đã sa đọa đến nông nỗi mà chủ nhân của mình cũng không quen biết?"
Toàn bộ hệ thống 321 giận dữ: 【 Ta ta ta ta không có! 】 Đừng nói bậy, chủ nhân của nó rõ ràng là chủ hệ thống!
Nâng lên đôi mắt, nam nhân duỗi tay hướng tới 321, 321 không chịu nổi sự khống chế mà bay hướng tới chỗ hắn.
Số dự liễu khổng lồ mau chóng được truyền vào, 321 cho rằng mình sắp bị nổ tung, nhưng mà giây tiếp theo, tiểu quang cầu 321 cứng lại.
Những cơ sở dữ liệu bị cắt bỏ mau chóng được truyền lại vào trong hệ thống, nó tức khắc kích động, đong đưa, 【 Đại nhân! Rốt cuộc ngài cũng tỉnh, ngài đã ở đâu, 321 rất nhớ ngài a! Sau khi ngài mất tích, 321 đã bị cưỡng chế xóa rất nhiều dữ liệu ban đầu, ô ô ô ô......】
Nam nhân không có trả lời câu hỏi của 321, hắn nhàn nhạt nói: "Ta không có nhiều thời gian lắm, trước mắt lực lượng của ta vẫn không đủ để làm ta hoàn toàn thức tỉnh. 321, hiện tại, tiếp thu nhiệm vụ."
321: 【 Vâng, đại nhân! 】
Hắn cúi đầu, nhìn thiếu nữ đang nhắm mặt trong lồng ngực, "Thế giới tiếp theo, ta vẫn là nam chính, nhưng nhiệm vụ của A Tịnh không thể là cưỡng chế trở thành vai ác trong cốt truyện, thúc đẩy nam chủ cùng nữ chủ ở bên nhau. Nhiệm vụ của nàng là duy trì tính cách nhân vật không bị phá vỡ, đi hết cốt truyện thế giới ."
321 tuy rằng không hiểu rõ đại nhân vì sao sẽ tuyên bố nhiệm vụ này, nhưng đại nhân là người đã tạo ra nó, vì vậy đại nhân chính là ba ba của nó, ba ba nói 321 sao có thể không nghe!
【 Được, đại nhân! 321 tiếp thu nhiệm vụ! 】
Nam nhân giao nhiệm vụ cho 321 xong, đưa mắt nhìn Đường Tịnh trong lồng ngực.
Hắn tay, nhẹ nhàng vuốt gương mặt cô, cuối cùng đầu ngón tay dừng ở giữa trán, ánh sáng trắng từng chút mà xuyên vào thức hải đầy huyết khí của cô, Phạn văn kim quang tựa hồ cảm nhận được uy hiếp, phấn khởi phản công, đem kia một mảnh huyết khí giảo đến càng thêm vẩn đục.
Phong ấn này có tác dụng là khống chế mệnh cách của Đường Tịnh, đem cô vứt bỏ, hoàn toàn xóa đi ký ức của cô, còn không chịu buông tha cô, muốn đem cô chặt chẽ khống chế ở lòng bàn tay.
Ánh mắt của hắn ngày càng tối, nơi đó chứa đầy sự tức giận, những người đó làm sao dám làm như vậy với cô!
Bản thân không tự biết giải quyết vấn đề, lại đi nhớ đến người bị bọn họ vứt bỏ.
Đã đem nàng biến thành cái dạng này, vậy mà còn muốn ép khô chút giá trị còn sót lại ở nàng.
Thanh âm của hắn có chút khàn khàn: "321, ta ở các thế giới đó sẽ không có ký ức, ngươi phải bảo vệ cô ấy cho tốt."
Từ lúc 321 được tạo ra vẫn chưa có gặp qua Đường Tịnh, tuy rằng trong lòng chửi thầm Đường Tịnh là nữ nhân hoang dã từ đâu đến, bắt cóc ba ba của nó, nhưng lời của ba ba nói vẫn phải nghe.
321: 【321 sẽ dùng hết khả năng để bảo hộ ký chủ. 】
Nam nhân gắt gao nhấp môi, tập trung tinh lực đối kháng với phong ấn, sắc mặt hắn càng ngày càng tái nhợt, một lúc sau có tiếng vang nhỏ, một tầng phong ấn bị cởi bỏ.
Huyết khí kịch liệt quay cuồng, Phạn văn phá lớp vỏ ra ngoài, lớp phong ấn ngoài cùng cũng được giải phóng.
Đó là một quả cầu được kết bởi nhiều lớp, 108 sợi xích, bề mặt nổi lên một luồng khí đen nồng nặc, khiến người ta thoạt nhìn liên tưởng đến những điều xấu.
Nam nhân cắn ngón tay, một lần nữa lại phác hoạ lên, sức lực còn lại rất ít, chỉ có thể cố gắng ngăn cản tiểu thế giới này không nhận thức được sự tồn tại của cô, một khi bị phát hiện sẽ dẫm vào vết xe đổ, ý thức của thế giới này sẽ làm mọi thứ có thể để xóa sổ cô ấy!
Hắn ho khan vài cái, bên môi tràn ra một vết máu, thân thể này đã đến cực hạn, hắn đem tiểu quang cầu 321 bỏ vào trong tay Đường Tịnh, trong mắt mang theo sự không buông cùng tiếc nuối, còn có quyết tâm phá vỡ con thuyền (?) "A Tịnh, chúng ta sẽ gặp lại nhanh thôi."
Hắn kề sát vào bên tai cô, "Về sau, em phụ trách làm trời làm đất, ta phụ trách bảo hộ em. Đi phá hủy những thứ em không thích, ta luôn ở đây để bảo vệ em."
Giây tiếp theo, thế giới ầm ầm sụp xuống, vô số hạt màu đen nổi trên không trung, một giây trước khi thế giới sụp đổ, 321 lưu luyến mà nhìn nam nhân liếc mắt một cái, đem Đường Tịnh rời khỏi thế giới bá tổng văn.
Nam nhân nôn ra một búng máu, có chút chật vật, hắn nâng tay lên nhìn thoáng qua, "Chỉ còn lại có một chút, nhưng...... vậy là đủ rồi."
Hắn biết Đường Tịnh vì cái gì mà tức giận, chỉ bằng việc cô cái gì cũng không nhớ rõ, lại còn vì nữ phụ mà không chịu đi theo cốt truyện thì sẽ bị mạt sát vẫn còn vang vọng trong sâu thẳm tâm hồn cô.
Chính vì sự cộng hưởng đó mà ý thức thế giới của thế giới này sẽ cảm nhận được sự tồn tại của cô. Vừa dứt lời, những hạt đen bắt đầu điên cuồng chuyển động, tâm trái đất vỡ vụn một lần nữa sinh thành, thực vật đã chết đi lại lần nữa bắt đầu sinh trưởng, phảng phất giống như thời gian trở lại ban đầu, tòa nhà lại lần nữa xuất hiện, không trung trở nên trống trải, nước bắt đầu lưu động.
Mặt trời sẽ một lần nữa dâng lên, đêm trăng cũng sẽ thực đẹp, gió nhẹ cùng mưa móc, bốn mùa luân phiên, xuân hoa cùng đông tuyết, những cảnh làm lòng người cảm thán ấy, sẽ lại có, tựa như xuân đến hoa sẽ nở, người sẽ lại gặp nhau.
Hủy diệt thế giới,