Nam Chủ, Ngươi Đừng Đuổi Theo Ta Nữa

Mở khóa pháo hôi Thôi Cách Tử


trước sau

Ra ngoài sau, Lý Dật liền lấy ra Huyền Tu một đường phi thẳng đến Vô Kiếm môn.


Tới rồi chân núi, Lý Dật cất đi kiếm quen cửa quen nẻo ẩn thân đi qua kết giới đi đến La Định phong ngọn núi.


Trên đường đi Lý Dật thân thể bỗng nhiên đốn một cái. Y như nghĩ đến cái gì trầm mặc một lúc hỏi hệ thống.


".....Hệ thống, thời gian nhiệm vụ là hai tháng sau phải không?" Lý Dật trầm mặc hỏi.


"Ân, hình như vậy." Hệ thống bâng quơ nói."


"Hình như vậy?! Hệ thống, ngươi không thể cho ta câu trả lời chắc chắn hơn sao?" Lý Dật không thể tin nổi đáng thương hề hề nói.


Hiện tại bây giờ linh hồn Lý Dật đã hoàn toàn dung hòa vào khối cơ thể này. Y có thể thể hiện cảm xúc của bản thân trên khuôn mặt ví dụ như cười, khóc, sủng nịch, tà mị, lãnh khốc... vv. Tốc độ tu luyện của y cũng càng ngày càng tăng. Theo đó một số rải rác kí ức mà y không biết thoảng hiện về trong đầu y.


Những kí ức này rất bé, bé đến nỗi y không thể xem nổi nội dung trong đó.


Ân, điều này cũng không khiến Lý Dật để ý lắm, bởi vì y cảm thấy không có những đoạn kí ức kia y cũng sống rất tốt.


"Hơn một tháng rồi ta không có xem tới nhiệm vụ, ngươi bảo ta sao nhớ được?" Hệ thống phản bác.


"Nhưng ngươi là hệ thống a. Hệ thống nhà người ta chẳng phải là đáng yêu, manh tân luôn quan tâm, ủng hộ, bảo vệ kí chủ sao? Sao hệ thống ngươi lại như vậy vô tâm?" Lý Dật nói.


"Bởi vì ta chủ là một đoàn số liệu cùng mát móc cấu thành a." Hệ thống hồn nhiên trả lời.


"..." Tốt, ngươi nói đúng, có lí lẽ. Ta không có lời nào phản bác.


Lý Dật không nói, hệ thống cũng không nói, cả hai cứ như vậy trầm mặc. Bầu không khí lúc này thực thái lúng túng.


Một lúc sau, hệ thống lên tiếng cắt đứt trầm mặc.


"Nhiệm vụ là tại hai tháng sau bắt đầu. Tuy sớm một tháng thế nhưng ngươi không nghĩ đến cùng A Đàm luận đạo sao?" Hệ thống nói. A Đàm, toàn tên là Tô Đàm cũng chính là trưởng môn Vô Kiếm môn, Thanh Lan chân quân.


Từ sau lần trò truyện cùng Thanh Lan chân quân, Lý Dật cảm thất cả hai rất hợp nhau. Hơn nữa Thanh Lan chân quân thiên tư thông minh, tri thức rộng, tính cách tốt, rất thích hợp làm một luận đạo đối tượng.


Bởi vậy nên về sau thỉnh thoảng Lý Dật cũng đến Vô Kiếm môn tìm Thanh Lan chân quân luận đạo.


"Ân, dù sao cũng lỡ sớm một tháng. Ta bản thân vừa thăng một tiểu cảnh giới, cũng cần một người luận đạo. Nhưng hệ thống, lần sau ngươi nhớ chú ý nhiệm vụ, ta cũng vậy." Lý Dật suy nghĩ nói.


"Ân, ta sẽ chú ý. Hảo, ta treo máy đây, tháng sau gặp lại. " Hệ thống nói sau đó liền treo máy.


Lý Dật thấy hệ thống treo máy cũng liền lui ra khỏi thức hải tiếp tục đi đến La Định phong ngọn núi.


Đến nơi... Lý Dật nhìn đám đồ đệ tấp tập lên xuống lòng đầy hối hận.


Kiếm bàn chỉ còn một tháng nữa bắt đầu, tuy đã chuẩn bị từ sớm nhưng vẫn còn nhiều việc phải làm. Nhất là giai đoạn nước rút cuối cùng một tháng này. Là chưởng môn Vo Kiếm môn cũng như chủ La Định phong, Tiểu Đàm còn là nhiều việc gấp bội. Làm gì có thời gian bồi bản thân luận đàm.


Không tìm Tiểu Đàm được, chẳng lẽ phải ngồi chờ một tháng sao?


Dù sao cũng đã lỡ tới đậy rồi... Thôi, đi xem nam chủ đi...


Lý Dật thở dài xoay người theo trí nhớ đi đến núi cho ngoại môn đệ tử.


Đến rồi đỉnh núi, lần theo khí tức của nam chủ, Lý Dật tìm đến một gian phòng củi. Nam chủ Mộ Dung Huyện hiện giờ đang vất vả bổ củi, khuôn mặt tuy

có chút lấm lem nhưng vẫn không thể che đi vẻ đẹp tuyệt mĩ của hắn.


Mộ Dung Huyền gầy hẳn hơn so với lần trước, phải nói là da bọc xương, trên người cũng đầy rẫy vết thương lớn bé. Không cần hỏi cũng biết là do ai ra tay, chắc chắn lại là đám đệ tử không có phẩm chất, nhàn rỗi không có việc gì làm thích đi gây sự kia.


Xem Mộ Dung Huyền như vậy Lý Dật tâm đầu nát rồi. Nam chủ hắn tốn mất một năm mới vỗ béo được chút thịt, bây giờ bị bọn pháo hôi kia làm cho quay trở về ban đầu, không, còn hơn nữa.


Bản thân nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ thật tốt, tìm về bàn tay vàng cho nam chủ, khiến hắn xưng bá tu chân giới!!! Lý Dật trong lòng âm thầm thề.


Bỗng lúc này một tiếng nói đánh gãy Lý Dật nội tâm dâng trào. Giọng nói tự cao tự đại, có chế nhạo, vui đùa, không mở mắt cũng biết là của pháo hôi Thôi Cách Tử.


Thôi Cách Tử là đệ tử nội môn Minh Hỏa phong, tư chất thường thường, là tam linh căn mộc hỏa thổ.


Hắn từ ban đầu đã chướng mắt Mộ Dung Huyền dung mạo. Hơn nữa sau khi biết hắn là Tư Linh sư tỉ mang về lại càng thêm chán ghét. Đơn giản là vì hắn thích Tư Linh ngay từ cái nhìn đầu tiên.


Nhưng vì bản thân tư chất kém, hắn không hi vọng xa vời mà chỉ là thầm mến nhìn nàng. Nhưng sau khi biết Mộ Dung Huyền tu chất kém cỏi mà lại được tư linh mang về, dẫn đi đăng kí gia nhập môn phái. Lòng ghen ghét nội dậy, hắn bởi vậy mà thường thường đem mấy tên ngoại môn đệ tử đến bắt nạt nam chủ.


Về sau liền bị nam chủ xử lí một cách dứt khoát, nhanh gọn lẹ. Đánh phế tứ chi ném xuống Tử Vong sâm lâm. Ân, quả không hổ là thủ đoạn tàn nhân xử lí pháo hôi hay thấy của các nam chủ.


______________________________________


Góc tác giả:


TieuThanh: Tác giả ta đã trở về đây!!! Bởi vì tuần trước ra thiếu một chương vì vậy tuần này bù lại. Tặng các ngươi tiểu hoàng ca, bớt khí nha ????????????


Hảo, chương mới đã đăng, đại gia hảo ngoạn, tối an.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện