Thiên Nguyên Đại Lục đất rộng người đông, linh khí đầy đủ, từ trêи nhìn xuống, từ trái nhìn qua, liếc qua nghìn vạn dặm, đều dày đặc màu xanh lá của linh thực cùng màu đen của đất.
Sông núi tầm đó càng là nơi linh khí tụ tập, khắp nơi đều có Tiên Vụ quẩn quanh, từng tòa tông môn ẩn vào trong núi, thỉnh thoảng có tu chân giả ngự kiếm ra vào, xẹt qua xẹt lại từng luồng ánh sáng.
Trêи bình nguyên này, phía nam có vắt ngang qua một sơn mạch vạn dặm hiểm trở, vài ngàn năm trước, thiên hạ chính đạo hợp lực đuổi Ma tộc cùng ma tu ra khỏi Trung Nguyên, dùng sơn mạch Hoành Đoạn cùng trời đất che chắn, tạo thành một phòng tuyến chắc chắn.
Thiên Kỳ Giam, chính là đoạn núi non trùng điệp hiểm trở đó, một cứ điểm thắt nhỏ lại như cái cổ họng. Quan sát trong cả hai nghìn dặm bình nguyên, hiện lên một phần đất hình con thoi, một đầu đỡ lấy bình nguyên Minh Châu, cuối bình nguyên này là một chỗ hình dạng tròn tròn, nhìn màu mỡ vô cùng, chỗ đó chính là Vân Thủy Dao.
Giờ phút này, cả đoạn Vân Thuỷ Dao ở một đầu của Thiên Kỳ Giam đều đã bị Ma tộc chiếm lĩnh.
Xa xa nhìn lại là ngàn dặm đất cằn cỗi, khắp nơi đều có dấu vết của chiến hỏa thiêu đốt qua. Ma tộc không có ý thức gì về lãnh địa, sau khi chiếm được một phần đất, liền nổi cơn lên như châu chấu mà vùi dập tất cả những gì có thể hỏng bét/ đạp cho tất cả đều hỏng bét/ đạp đến hầu như không còn gì sót lại, để lại thảm cảnh hoàng tàn khắp nơi.
Hôm nay, quân tiên phong của Ma tộc đã lướt qua khỏi Vân Thủy dao, hướng về sâu trong đất liền tấn công, đang dừng lại trước đường ranh của Vân Thủy dao cùng Thiên Kỳ Giam chính là quân chủ lực của ma tộc.
Sau khi Ma Chủ đền tội, ma quân càng không còn kỷ luật gì cả, hết thảy hành động theo bản năng. Nói đơn giản một chút, sau khi càn quét sạch sẽ địa phương dồi dào màu mỡ này thành khu vực hoang vu tan nát, bọn chúng sẽ tiếp tục tổng tiến công về một quan ải khác.
Đốt, giết, đánh cướp, việc ác bất tận.
Tu sĩ đến kỳ Nguyên Anh là có thể ngự kiếm, mà Ma tộc đi đến cuối cảnh giới Anh Cảnh, sau lưng sẽ mọc dài ra đôi cánh thịt màu đen.
Nghe nói khi ma quân đẳng cấp cao ngay ngắn xuất động, quả nhiên như là đàn châu chấu càn quét qua, vỗ đôi cánh đen bay rợp trời, đi đến đâu đều nhấc lên những trận gió hôi tanh đến đó.
Ngụy Lương cùng Lâm Thu vừa bay qua bình nguyên Minh Châu đến Vân Thủy dao, liền trông thấy bên trái phía trước cả vùng đều tụ tập chi chít chằng chịt Ma tộc, từ mặt đất lan lên đến giữa không trung, vây quanh một cái giống như cái thùng sắt bình thường, chợt nhìn còn tưởng rằng đây là một tổ ong vò vẽ thật lớn.
Xa xa cũng không thiếu đám Ma tộc đẳng cấp cao bay lượn vò vò ở bên trong, giống như lũ cá mập quần thảo trong biển rộng nghe thấy mùi máu tanh bơi đến.
Ngụy Lương hơi cong mi, ngự kiếm hạ xuống.
Chỉ thấy rất nhiều đạo kiếm quang hình bán nguyệt đang xẹt xẹt xuất ra giữa tầng tầng lớp lớp Ma tộc xúm quanh nó, mỗi một đạo xẹt qua diệt sạch hơn mười tên Ma tộc, bị chém thành hai đoạn, cất tiếng kêu thảm rồi lăn vào trong đất bùn. Sinh mệnh của Ma tộc mạnh mẽ hơn so với Nhân tộc, chỉ cần vết thương không trúng vào não hoặc trái tim là vẫn có thể kéo lấy thân thể tàn phế đó tiếp tục đánh về phía kẻ địch, năm ba ngày chưa hẳn chết.
Đây cũng là điều làm cho Nhân tộc kinh hồn bạt vía chỗ.
Kiếm quang lại nổ tung một lần nữa tại một chỗ có rất nhiều tên Ma tộc tụ tập.
Lúc này đây kiếm quang phát ra đã mang hình tròn như trăng rằm.
Vầng trăng nhỏ đó bay lên, nhất thời đúng là lấn át ánh nắng giữa trưa sáng ngời, đem ánh sáng nổi bật khắp nơi làm cho mờ đi rất nhiều.
Đương nhiên đây chỉ là cách nói văn chương một chút, nếu muốn hỏi trong nội tâm Lâm Thu miêu tả về nó như thế nào, vậy hẳn là—— loá muốn mù mắt ta.
Nàng thoáng cái liền nhận ra, cái này chính là một trong những tuyệt chiêu của nữ chủ Liễu Thanh Âm, nguyệt Mãn Thanh Huy.
Liễu Thanh Âm tại sao lại ở chỗ này?
Lâm Thu đang buồn bực, chợt nghe từng tiếng kiếm kêu từ xa đang đến gần, một thân ảnh màu nâu xanh cùng với khí tức bừng bừng sinh cơ của cỏ cây đang ầm ầm đánh úp về phía Ma tộc dày đặc.
Chỉ thấy một màn ánh sáng xanh bỗng nhiên rực lên phía sau vầng trăng rằm nhỏ tròn vành vành đó, phảng phất như dưới ánh trăng, hoa hải đường hé nụ. Một chiêu thức này phối hợp với tuyệt chiêu của Liễu Thanh Âm thật quả là thiên y vô phùng. Chốc lát đó, vòng vây Ma Tộc đang kín không kẽ hở bị hung hăng xé ra một lổ hổng lớn.
Trường bào của Mộ Dung Xuân không gió mà bay, bóng kiếm xanh ngọc bích bao lại quanh thân, hắn theo lỗ hổng đột phá được lướt vào trong trận, trong thanh âm luôn luôn trầm ổn hơi mang mấy phần lo lắng: ” Sư muội bị thương? ! Đi mau! “
Thanh âm Liễu Thanh Âm bình tĩnh đến gần như lạnh lùng: ” Tứ sư huynh, không cần lo cho ta. Ta phạm sai lầm, cam tâm chịu phạt. “
Mộ Dung Xuân nói: ” Hai sai lầm giáo đồ không nghiêm cùng lơ là không để ý đều đáng bị phạt, nhưng mà hình phạt chỉ là đánh chết 100 con Ma Tộc Anh cảnh cùng với diện bích nửa tháng. Chỗ này muội giết bao nhiêu rồi ? Đi mau, lúc ta tới đã nghe thấy Phong Minh Lôi Động, sợ là có đại ma thuộc thần ma cảnh đang đến, nơi đây thập phần nguy hiểm! “
Thần ma cảnh liền tương đương với tu sĩ kỳ Hóa Thần.
Liễu Thanh Âm cùng Mộ Dung Xuân đều là đại kiếm tiên hậu kỳ Hóa Thần, nếu đơn đả độc đấu tất nhiên không sợ, nhưng nơi đây đã bị Ma tộc chiếm cứ, rất dễ dàng rơi vào lớp lớp bao vây, đến lúc đó muốn đi cũng đi không được. Lúc trước tổn thất ba vị đại kiếm tiên là do giết quá cao hứng, bất tri bất giác bị Ma tộc đẳng cấp cao cắt đứt tất cả đường lui, cuối cùng kiệt lực mà chết.
Liễu Thanh Âm lạnh lùng cười cười: ” Đời ta là tu sĩ thì sợ gì cái chết? Cùng lắm thì đi cùng Nhị sư huynh, Tam sư tỷ cùng Ngũ sư huynh, dưới suối vàng có bọn họ làm bạn, tuyệt không cô đơn lạnh lẽo. “
Chẳng biết tại sao, khi nàng ta nói năm chữ ” không cô đơn lạnh lẽo”, phảng phất có một cảm giác cực kỳ bi ai nhàn nhạt tràn ra, ngay cả Lâm Thu vốn là một nữ nhân lòng dạ sắt đá cũng không khỏi tâm địa mềm nhũn, hận không thể tiến lên an ủi một phen.
Mộ Dung Xuân càng đau lòng vô cùng. Hắn hoàn toàn không còn ổn trọng hay trấn định như ngày xưa, thanh âm cất cao hơn rất nhiều, ngữ khí lại có chút hương vị hận rèn sắt không thành thép: ” Sư muội! Muội ở đây chịu tội tình gì! Chân trời xa xăm nơi nào không cỏ thơm? Thế gian này nam nhân tốt còn rất nhiều, muội hà tất phải thắt cổ trêи một gốc cây chứ! “
Giọng nói của Liễu Thanh Âm rất có vài phần tự giễu: ” Sư huynh, đợi đến một ngày kia sư huynh gặp được người trong mệnh định, huynh nhất định sẽ hiểu. “
” Hắn không phải là người trong mệnh định của muội! ” Kiếm ý của Mộ Dung Xuân hơi có phần mất trật tự.
” Hắn là. ” Liễu Thanh Âm mơ hồ có biểu hiện kiệt lực.
Giờ phút này, ở phía xa xôi chỗ đường chân trời, sấm sét vang dội, mây đen tích tụ đang chầm chậm di chuyển. Từng tia sét màu đỏ uốn lượn bơi trêи bầu trời, làm hơn phân nửa ánh sáng trêи trời hoá thành màu tím.
Phương pháp tu hành của Ma tộc cùng ma tu chính là nghịch thiên mà đi, phàm nếu tu vi đã đến trình độ nhất định, một khi vận ma công sẽ kϊƈɦ động Thiên Lôi Địa Hỏa.
Trải qua sự tra tấn và rèn luyện trùng trùng điệp điệp đau khổ, phàm là đại ma sống sót, mỗi tên đều trở nên càng tàn nhẫn điên cuồng,