Diệp Lăng Thiên bắt đầu thống nhất bàn bạc với ba ông chủ, anh có yêu cầu của riêng mình, đầu tiên là hình thức giao hàng, phải giao hàng đến tận nơi, thời gian là chín giờ sáng hàng ngày sẽ đưa hàng cần thiết trong hoá đơn đến, phải đảm bảo chất lượng, phải đảm bảo cân lượng, nếu cả hai có vấn đề, một khi phát hiện sẽ lập tức huỷ bỏ quan hệ hợp tác.
Sau đó là cách tính tiền, Diệp Lăng Thiên muốn mỗi tháng tính một lần, nhưng ba người đều không đồng ý, đều nói nơi này cần nhiều hàng như vậy, bọn họ buôn bán phải cần có tiền mặt để xoay vòng vốn, nếu mỗi tháng tính một lần, tiền dồn lại chắc chắn sẽ rất nhiều, bọn họ không xoay sở nổi, cuối cùng Diệp Lăng Thiên đồng ý một tuần thanh toán một lần, sáng hàng tuần đến đây thanh toán.
Cuối cùng chính là bàn về giá, tuy giá trước kia đã có, cũng xem như rẻ, đều là giá bán sỉ, nhưng Diệp Lăng Thiên lại yêu cầu giảm giá thêm một chút, cuối cùng mấy ông chủ cò kè mặc cả về từng món hàng, bàn xong tất cả giá cả. Sau đó Diệp Lăng Thiên bảo Vương Lực viết mấy hợp đồng hợp tác, ghi lại chi tiết những nội dung này lên đó, hai bên cùng ký tên, Diệp Lăng Thiên còn đóng dấu của công ty nữa.
Cuối cùng còn nói thẳng với bọn họ sau này tất cả chuyện nhập hàng xuất hàng đều liên lạc với Vương Lực. Vương Lực chịu trách nhiệm kiểm kê vào mỗi tối, gửi hoá đơn ngày hôm sau cho bọn họ, cũng phụ trách nhận hàng luôn. Mỗi thứ hai Diệp Lăng Thiên tự mình ở phòng làm việc đợi thanh toán tiền cho bọn họ.
Chuyện cứ thế bàn xong, sau đó Diệp Lăng Thiên gọi điện thoại kêu Chu Ngọc Lâm vào, liệt kê ra hoá đơn đợt hàng đầu tiên, nhóm hàng đầu tiên ngoài ông chủ rau cải sáng mai đưa tới, tất cả đều phải đảm bảo đưa tới trong chiều nay. Dù sao ngày mai cũng bắt đầu kinh doanh rồi, những mặt hàng này phải tiến hành xử lý trong hôm nay, còn rau cải Diệp Lăng Thiên cũng yêu cầu phải là rau tươi đưa đến trong ngày, cho nên mới để đến hôm sau.
Sau khi xử lý xong chuyện này, Diệp Lăng Thiên lại mở họp tất cả nhân viên, sắp xếp ổn thoả chuyện khai trương ngày mai, sau đó mới bắt đầu ăn bữa tối.
Ban đêm, Diệp Lăng Thiên bận đến khuya mới về nhà, vì anh phải nhiều lần xác định đã chuẩn bị xong tất cả công việc của ngày hôm sau. Buổi tối về đến nhà, cầm điện thoại, Diệp Lăng Thiên nghĩ ngày mai khai trương mình có nên liên lạc cho Lý Vũ Hân và Hứa Hiểu Tinh không, nhưng nghĩ đi nghĩ lại anh vẫn không gửi tin nhắn cho bọn họ.
Từ sau chuyện lần trước, hai người phụ nữ này gần như đã biến mất hoàn toàn khỏi thế giới của Diệp Lăng Thiên. Hứa Hiểu Tinh là thế, Lý Vũ Hân cũng vậy. Mà với tính cách của Diệp Lăng Thiên, anh đã quyết định rồi, cho dù thỉnh thoảng sẽ nhớ tới bọn họ, nhưng anh cũng sẽ không chủ động đi tìm đối phương, lại thêm gần đây thật sự quá bận.
Nghĩ đến đây, Diệp Lăng Thiên thở dài, gọi cho Lục Oánh một cuộc điện thoại nói chuyện tiệm mới với bà ta, dù sao Lục Oánh cũng là một trong những cổ đông của công ty.
Ngày hôm sau Diệp Lăng Thiên đến rất sớm, trước khi anh đến, Vương Lực cũng đã đến rồi, nhưng không có chìa khoá nên vẫn đang đợi trước cửa.
“Sao cậu đến sớm thế? Không phải hôm qua tôi nói bảy giờ hôm nay cậu đến nhận hàng là được rồi sao?” Diệp Lăng Thiên vừa lấy chìa khoá mở cửa vừa hỏi Vương Lực.
“Em sợ lát nữa đến không kịp, ảnh hưởng đến việc khai trương, cho nên gọi điện thoại cho ông chủ Dư trước, bảo sáu giờ bọn họ đưa tới, em cũng tới sớm hơn, nhưng em quên mất là mình không có chìa khoá.” Vương Lực hơi xấu hổ nói.
Diệp Lăng Thiên cười, lấy một bộ chìa khoá ra đưa cho Vương Lực: “Sau này cậu giữ chìa khoá