“Không có.” Trần Tuấn Lương gật đầu nói.
“Cái tôi hy vọng nghe thấy chính là câu nói này của cậu, nói nghe thử, khoảng thời gian gần đây từ chỗ Vương Lực học được cái gì không?” Diệp Lăng Thiên châm một điếu thuốc từ từ hỏi.
“Ít nhiều học được vài thứ, cảm thấy cũng được.” Trần Tuấn Lương cũng không biết nên trả lời câu nói này của Diệp Lăng Thiên như nào.
“Tôi cũng mặc kệ cậu học được bao nhiêu, Sư tử, công ty bảo vệ tôi giao hết cho cậu rồi, tôi hy vọng cậu có thể cho tôi một công ty bảo vệ càng ngày càng tốt, chứ không hy vọng một ngày tôi hoàn toàn thất vọng về cậu không thể không thuyên chuyển cậu từ vị trí này xuống dưới.
Đây là sách Lý Vũ Hân và Vương Lực giới thiệu cho tôi thích hợp để cậu đọc, tự mình đi mua số sạch này về tự mình từ từ học, ngoài ra, đây là phiếu vào lớp của khóa đào tạo chuyên ngành do giáo sư Trần người giỏi trong lĩnh vực kinh tế học của đại học Đông Hải danh tiếng mở ra vào cuối tuần, dạy vào chiều thứ bảy và chủ nhật mỗi tuần, học phí tôi đã nộp cho cậu rồi, không rẻ, sau này thứ bảy chủ nhật mỗi tuần không có tình hình đặc biệt cậu đi học cho tôi.
Vương Lực ban đầu tôi cũng bồi dưỡng cậu ta như vậy, tôi cảm thấy cậu sẽ không kém hơn cậu ta.” Diệp Lăng Thiên đưa một tờ giấy đã chuẩn bị sẵn cho Trần Tuấn Lương.
“Đi học sao?” Trần Tuấn Lương nghe thấy chuyện đi học thì có hơi tê dại da đầu.
“Nếu không thì sao? Sao hả? Không muốn đi?” Diệp Lăng Thiên trợn mắt nhìn Trần Tuấn Lương.
“Không có không có, tuyệt đối không có.
Anh, anh yên tâm, em nhất định sẽ cố gắng học.” Trần Tuấn Lương vội nói.
“Được rồi, không có chuyện gì khác rồi, cậu về trước đi.” Diệp Lăng Thiên từ từ nói.
“Anh, có chuyện em phải thương lượng với anh.”Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!“Chuyện gì? Cậu nói.” Diệp Lăng Thiên tò mò nhìn Trần Tuấn Lương.
“Là như này, lần trước Diệp Sương nói với em, em ấy bây giờ không phải sắp kết thúc năm ba rồi sao, sắp lên năm bốn rồi, năm bốn đều là phải tìm đơn vị công tác để thực tập ấy, em ấy nói em ấy cũng lười phải ra ngoài tìm đơn vị thực tập, muốn đến công ty bảo vệ thực tập.
Cho nên, em đặc biệt tới hỏi ý kiến của anh, không biết anh có đồng ý hay không.”
Diệp Lăng Thiên nhìn Trần Tuấn Lương, lát sau mới nói: “Tôi là anh trai của con bé, tại sao chuyện này nó chưa từng nói với tôi?”
“Cái này...!cái này...!thì em không biết, khả năng là em ấy không muốn để anh biết, cũng không muốn chiêu cố đặc biệt gì đó.
Em ấy nói rồi, em ấy không muốn để bất kỳ ai biết quan hệ giữa em ấy với anh, em ấy chỉ là đơn thuần muốn đến công ty làm một thực tập sinh bình thường, học ít kiến thức mà thôi.
Nếu như để người khác biết quan hệ giữa em ấy với anh, vậy em ấy căn bản không thể làm việc bình thường được.” Trần Tuấn Lương giải thích.
“Cậu là người phụ trách của công ty bảo vệ, có muốn nó đến chỗ cậu thực tập hay không cậu nói là được.
Những chuyện này không cần hỏi tôi.” Diệp Lăng Thiên khoát khoát tay nói.
Khi sắp đến giờ tan làm của hôm đó, Diệp Lăng Thiên nhận được một cuộc gọi, cuộc gọi này là Lý Yến gọi đến.
“Có chuyện gì sao?”
“Trưa mai có thời gian không?” Lý Yến hỏi thẳng.
“Trưa ngày mai? Em nói trước có chuyện gì đi?” Diệp Lăng Thiên nghĩ rồi hỏi.
“Là như này, ngày mai là sinh nhật 50 tuổi của cục trưởng Lưu, cục trưởng Lưu đặc biệt mời em, cũng mời cả anh, em đây không tiện từ chối, cho nên muốn hỏi anh có thời gian không, nếu như có thời gian thì đi cùng em, nếu như không có thời gian em cũng dễ nghĩ lý do trước để từ chối.” Lý Yến nói.
Tuy Lý Yến nói giống như không đi cũng không sao, nhưng Diệp Lăng Thiên rất rõ, nếu như thật sự có thể từ chối, Lý Yến chắc chắn sẽ từ chối, tuyệt đối sẽ không làm phiền anh, nếu đã gọi điện cho anh rồi, vậy thì nói rõ thật sự không thể từ chối, dù sao cục trưởng Lưu cũng là lãnh đạo của cô ta.
Diệp Lăng Thiên sau khi suy nghĩ thì nói: “Vậy thì đi, ngày mai anh đến đón em hay tự anh đến thẳng khách sạn?”
“Ừm...!anh đến thẳng khách sạn