“Ngoài ra, bây giờ lão Thất tình nguyện đi theo ông kia không được buôn bán ma túy nữa, nếu như ông ta còn buôn bán ma túy, tôi phát hiện ra một lần tôi sẽ chặt một ngón tay của ông, tôi đã nói rồi, người của tôi, chuyện buôn bán ma túy, giết người không được phép làm.
Tôi biết trong lòng ông đang nghĩ cái gì, có phải là muốn giết chết tôi?
Suy nghĩ này của ông rất tốt, tôi cũng rất ủng hộ ông, nhưng, trước khi giết chết tôi ông nên nghĩ đến chuyện làm thế nào để bảo vệ được cái mạng chó của mình trước, chỉ có giữa lại được cái mạng chó của ông mới có thể có cơ hội giết chết tôi có đúng không?
Nếu như tôi là ông tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời trước, tự mình dần dần gây dựng thực lực của mình, đợi một ngày thực lực của ông vượt qua được tôi thì có thể dễ dàng giết chết tôi, nhưng trước mắt nếu như ông có cái suy nghĩ này chính là tìm cái chết, dựa vào ông bây giờ mà muốn thoát khỏi tôi có lẽ là không thể nào, tôi muốn giết ông bất cứ lúc nào cũng có thể giết, khoảng cách giữa tôi và ông thực sự quá lớn, tôi hi vọng ông là một người thông minh, đừng là những chuyện ngu ngốc, tôi không dễ dàng gì mới đưa được người từ trong tù ra giúp tôi làm việc, ông đừng ép tôi lại đi vào trong tù tìm một người khác đến thay thế ông, ông biết ý từ này là gì.
Tôi nhấn mạnh lần cuối, tôi không thích người không nghe lời, tôi cũng là một người không có lòng kiên nhẫn, vì vậy tốt nhất ông đừng khiêu khích giới hạn của tôi.
Nhớ mấy chuyện tôi vừa nói với ông, sau này nhiệm vụ cậu ấy giao cho ông, ông cũng phải hoàn thành đúng thời hạn, đúng số lượng, tôi không muốn lần sau lúc cậu ấy báo cáo với tôi nghe thấy những lời không hay về ông.
Bây giờ ông có thể cút đi rồi.” Diệp Lăng Thiên không cho Tô Lão Tam có cơ hội nói chuyện, sau khi nói xong trực tiếp dẫn theo Lão Ưng rời khỏi phòng, để lại Tô Lão Tam vẫn còn nôn ra máu ở đó.
Sau khi Diệp Lăng Thiên ra khỏi nhà khách, lái thẳng xe về nhà, tắm rửa sau đó đi ngủ.
“Tổng doanh thu của