"Anh nói có lý.
Sau khi em về sẽ bảo bộ phận nhân sự đi thu xếp chuyện này ngay." Trần Tuấn Lương suy nghĩ một lát, sau đó rất cao hứng nói.
"Đúng rồi, Diệp Sương đâu? Dạo này con bé đang làm gì vậy? Đã lâu không thấy con bé tới tìm tôi rồi."
"Cô ấy vẫn đi làm mỗi ngày, làm việc rất chăm chỉ, cảm giác cũng học được rất nhiều điều.
Sau một thời gian làm việc, cô ấy đã thay đổi rất nhiều, trưởng thành hơn rất nhiều.
Cô ấy thật sự rất bận, đi làm từ thứ hai đến thứ sáu, thứ bảy chủ nhật ở nhà đọc sách, tự học bổ túc mấy chương trình học chắc chắn sẽ thi của đại học năm thứ tư, chẳng phải đã sắp thi học kỳ sao? Cho nên hết giờ làm về là cô ấy lại đọc sách, có đôi khi em nhìn thấy cũng rất đau lòng."
"Học thêm vài thứ là chuyện tốt, chỉ là cậu cũng phải bảo con bé chú ý giữ sức khỏe.
Đúng rồi, trước cuối năm cậu phải đưa con bé tới bệnh viện kiểm tra một lần đấy.
Lúc đi kiểm tra giữa năm nay, mặc dù bác sĩ nói không có vấn đề gì, tất cả đều bình thường, nhưng cứ nửa năm đi kiểm tra một lần vẫn bảo đảm hơn."
"Vâng, em biết rồi.
Chờ cô ấy thi xong, em sẽ dẫn cô ấy tới bệnh viện."
Khi Diệp Lăng Thiên đến thành phố Y thì trời đã tối.
Một đám lãnh đạo công ty con của thành phố Y đã ở trong sân bay chờ đón Diệp Lăng Thiên và Trần Tuấn Lương.
Sau đó, đám người Diệp Lăng Thiên lại lên xe của chi nhánh công ty thành phố Y đi thẳng tới nhà hàng ăn cơm chiều.
Tất cả những điều này đều do người của chi nhánh công ty thành phố Y thu xếp.
Trong bữa ăn, Diệp Lăng Thiên cũng không nói chuyện nhiều, bảo người của chi nhánh công ty thành phố Y báo cáo công tác liên quan tới chuyện treo biển ngày hôm sau.
Đương nhiên, lúc nên nghiêm túc phải nghiêm túc, lúc nên hiền hòa phải hiền hòa.
Trong bữa tiệc, Diệp Lăng Thiên cũng uống nhiều rượu, dù sao cũng phải cho người của chi nhánh công ty thành phố Y chút ngon ngọt, nếu không sẽ khiến người ta tưởng sếp tổng anh rất bất mãn với bọn họ.
Sau khi cơm nước xong Diệp Lăng Thiên từ chối hoạt động giải trí do người của chi nhánh công ty thành phố Y thu xếp, quay về thẳng khách sạn.
Trần Tuấn Lương đương nhiên đi theo anh.
Diệp Lăng Thiên vừa đến khách sạn, đang chuẩn bị đi tắm thì điện thoại di động đổ chuông.
Anh nhìn số, thấy là Lục Oánh gọi tới.
Anh suy nghĩ, chắc Lục Oánh gọi tới hỏi mình về chuyện công ty con ở thành phố Y thành lập vào ngày mai.
"Alo, chị Lục."
"Lăng Thiên, tôi vừa quay về Đông Hải mới biết được ngày mai chi nhánh công ty thành phố Y của các anh sẽ treo biển.
Anh ở đâu? Anh đang ở thành phố Y à?" Lục Oánh hỏi.
"Đúng, tôi mới tới chiều nay."
"Thế này đi, bây giờ tôi đang ở sân bay chuẩn bị lên máy bay.
Hai giờ nữa, anh thu xếp cho một chiếc xe đến sân bay đón tôi.
Chuyện này giao cho anh, tôi sẽ không thu xếp người khác đi đón tôi nữa." Lục Oánh nói thẳng.
"Chị sắp tới thành phố Y à?" Diệp Lăng Thiên hơi kinh ngạc.
"Ừ, tôi vốn định bay tới thành phố Y vào ngày mai, chiều mai tôi có chút việc ở thành phố Y.
Tại vừa nghe nói chi nhánh công ty thành phố Y của các anh sẽ treo biển vào ngày mai nên tôi bay luôn tối nay, sáng mai tham dự lễ trao biển của chi nhánh công ty thành phố Y các anh.
Vậy anh có thể thu xếp được xe không? Nếu không được, tôi sẽ bảo thư ký đi thu xếp cho xe của đơn vị khác qua đón."
"Xe thì chắc chắn sẽ có.
Được rồi, vậy tôi sẽ đi thu xếp ngay.
Đúng rồi, chị đã thu xếp được chỗ ở chưa?"
"Chưa, tôi vừa quyết định đi, những việc sẽ đều do anh thu xếp nhé.
Tôi phải lên máy bay rồi, cúp máy trước đây." Lục Oánh nói xong lại cúp máy.
Diệp Lăng Thiên ngẩn người.
Sao Lục Oánh lại tự mình đến? Anh suy nghĩ một lát, sau đó gọi điện thoại thẳng cho tổng giám đốc chi nhánh công ty thành phố Y, bảo anh ta tới phòng mình.
"Sếp Diệp."
"Là thế này, tôi vừa nhận được thông báo, lát nữa tổng giám đốc Lục sẽ đến thành phố Y." Diệp Lăng Thiên nói thẳng.
"Tổng giám đốc Lục à?" Tổng giám đốc chi nhánh thành phố Y nhất thời không nghĩ ra Tổng giám đốc Lục là ai.
"Tổng giám đốc Lục chính là Lục Oánh – Chủ tịch tập đoàn Đại Đường.
Anh biết người này không?" Diệp Lăng Thiên mỉm cười và giải thích.
"Ồ? À, tôi biết, tôi biết." Tổng giám đốc này giật mình.
"Thế này nhé, anh sắp xếp một chiếc xe và một tài xế chờ tôi ở dưới tầng sau một tiếng nữa, tôi phải ra sân bay đón tổng giám đốc Lục.
Mặt khác, anh thuê một phòng trong khách sạn này, không nhất định phải là phòng cấp năm sao, dù sao cứ đặt phòng tốt nhất của khách sạn này là được rồi.
Anh tự mình đi thu xếp những chuyện này.
Đúng rồi, nghi thức khai trương ngày mai sẽ có chút thay đổi.
Ngày mai, Tổng giám đốc Lục sẽ đích thân tham dự.
Được rồi, chỉ có mấy chuyện này thôi, anh đi thu xếp đi." Diệp