Nó ngồi trong phòng mà lòng như lửa đốt, hở một tí là ngó ra cửa sổ…..
-Khiếp, mày làm gì mà ghê thế??-Kiệt đi vào phòng thấy nó thì không khỏi thở dài….
-Đang chờ người yêu, phải không nhóc???-Đức không quên trêu chọc…Bình thường khi bị kích kiểu này, nó sẽ không ngần ngại mà đớp trả lại, tuy nhiên đang đứng trong tình thế ‘ngàn cân treo sợi tóc’ (làm gì kinh khủng đến nỗi thế!!!) nó không còn tâm trí đâu mà võ mồm.
-Sao mà lâu thế nhỉ??? Có khi nào hắn không đến không mọi người???-Nó lo lắng hỏi…
-Mày yên tâm, nó đã nói thì sẽ giữ lời không thất hứa đâu, khổ lắm…-Câu nói của Kiệt làm nó an tâm hơn một ít nhưng lòng vẫn lo lắng không thôi, đúng lúc đó *bíp…bíp* tiếng còi xe vang lên dưới nhà….Nó vui mừng chạy vọt xuống, không ngờ cũng có lúc nó mong chờ hắn như vậy. Vớ vội chiếc ba lô, nó lao xuống nhà….
Nhớ lại hôm thứ hai….
-Ba mẹ mày hình như hơi cổ hủ nha….-Hạnh
-Tao không biết phải làm sao bây giờ, ba đã hẹn người ta như vậy tao không đi thì ba mẹ tao mất mặt lắm…-Nó thở dài…
-Chứ bây giờ mày tính sao? Chẳng lẽ chấp nhận đính hôn với một tên chết giẫm nào đó chưa biết có đẹp trai hay không (ặc, chỉ lo đẹp trai hay không), với một tên chưa hề quen biết???-Mỹ Anh nhìn nó thở dài thì cũng không khỏi lo lắng.
-Tất nhiên là không rồi, tao phải nghĩ cách để cho tên thối tha đó bài học nhớ đời chứ….Nghĩ sao đường đường là Min Seo đại ca một thời bên Hàn
-Tuổi thơ mày quá dữ dội-Kiệt đang chơi game nghe thế cũng phải quay qua chọc ngoáy vài câu….
-Tao cũng phải công nhận…-Đức cũng không thể thiếu phần.
-Hai người được lắm, xem tôi xử lí ra sao….-Đang lúc tức, hai tên óc bã đậu không biết giữ mồm giữ miệng thế là ăn luôn mỗi đứa một chiếc tông lào. Hai ông im luôn. Đúng lúc đang suy nghĩ thì tiếng chuông vào lớp vang lên….Chợt nhìn thấy tên đáng ghét nào đó bước vào lớp, nó bỗng nảy ra một sáng kiến….Tuy nhiên cái sáng kiến này hơi bị kì cục…
-Phong ca ca đẹp trai ơi!!!-Nó giở giọng nịnh nọt làm cho hắn và nó cùng đồng loạt nổi hết cả da gà.
-Khiếp, có gì từ từ nói. Cô đừng làm thế, kinh quá!!!
-Anh đúng là thông minh nha!!! Tôi…muốn nhờ anh một việc….
Giờ ra chơi….
-Cô đừng lão đẽo theo tôi nữa, phiến phức quá-Hắn khó chịu ra mặt.
-Anh đồng ý đi, tôi sẽ không đi theo anh nữa-Nó vẫn mặt dày
-Cô thật là….tôi đã nói không được là không được…..cô nghĩ sao mà bảo tôi làm cái chuyện đó.-Hắn dừng trước cửa căn-tin,vì âm lượng không quá nhỏ nên câu nói của hắn vô tình lọt vào tai của những tên lắm chuyện nơi đây…Hắn nhìn quanh rồi kéo nó vào một góc…
-Ai da, đau tôi này. Nhưng mà tôi nói này. Anh có phải làm gì nhiều đâu, chỉ cần phối hợp tí thôi mà…-Nó nài nỉ..
-Cô có vấn đề à. Đường đường là một đại thiếu gia như tôi mà phải làm cái chuyện phá rối đáng hổ thẹn ấy hả….
-Anh giúp tôi lần này đi mà, coi như tiếc thay cho một bông hoa nhài cắm bãi phân trâu….
-Cô tự nhận mình là phân trâu sao???
-Anh muốn sao cũng được, giúp tôi lần này nhé, nhé, nhé!!!-Nó đã hạ mình hết sức có thể, nhìn hắn bằng con mắt khẩn thiết….
-Tôi nói là không đư…..*Reng…reng*-Hắn đang nói thì chuông báo tin nhắn của điện thoại hắn vang lên, hắn cấm điện thoại lên xem… Người gửi:Papa. Đọc xong cái tin nhắn, hắn thực sự hận chỉ không bóp nát cái điện thoại. Các bậc phụ huynh làm sao thế nhỉ, hết chuyện làm hay sao mà cứ bày ra cái trò hứa hôn từ khi trong bụng mẹ thế này, làm khổ thế hệ trẻ tương lai….Nghĩ lại một hồi, hắn nhìn qua nó, đôi mắt lóe lên tia sáng….
-Được thôi,tôi đồng ý yêu cầu của cô nhưng là cách của tôi, cả hai sẽ được lợi….
Nghe hắn đồng ý là nó vui lắm rồi, cách gì cũng được, miễn là nó thoát khỏi cái hôn nhân rắc rối này là được…Thế rồi nó ghé tai nghe hắn nói. Nghe đến đâu, mắt nó trợn tròn đến đấy.
-HẢ…-Tiếng hét của nó chưa kịp thoát ra khỏi khuôn miệng thì đã bị bàn tay ai đó giữ lại…
-Cô bị điên à, đây là căn-tin đấy…
-Tôi biết rồi, nhưng hình như cách của anh không được ổn cho mấy…-Nó đã bình tĩnh lại và bắt đầu suy nghĩ…
-Đây là giải pháp tốt nhất cho cả tôi và cô, không đồng ý thì không còn cách nào đâu.-Hắn nói rồi giả bộ đứng lên bỏ đi….Bước thứ 7,hắn mỉm cười khi nghe giọng nói li nhí của một đứa con gái….-Được, tôi đồng ý làm bạn gái hờ của anh….
Trở về hiện tại….
-Sao anh muộn thế, tôi đợi anh từ nãy giờ đấy!!!-Nó trách móc….
-Cô làm như muốn đến là đến được ấy, kẹt xe, đèn giao thông rồi đủ thứ nữa, đến được