Tiếng cười...tiếng nói…tiếng la hét…tiếng đập đồ…Tạo thành một mớ hỗn độn chính là tập đoàn 10A2… =_=
Ai có thể tưởng tượng nổi, cái lớp học mà nó tan tành như này là biết cỡ nào rồi, học sinh tụ năm tụ bảy nói chuyện, tốp thì ăn quà vặt, tốp thì đánh bài, vân vân và mây mây, thế còn thầy giáo thì sao? Người ấy đang ở trên bục giảng viết và tự kỉ như một cái máy, đơn giản vì người ấy biết rằng, nói chỉ làm thêm đau họng. “Quên đi, quên đi.” Đó là suy nghĩ hiện nay của ông thấy dạy Hóa đầu hói.
-Này, ăn đi. Ngon lắm…
-Này thì heo này, há há ta thắng nhé các huynh.
-Ê, cái đó của tao mà sao mày lấy???
-Blap…blap…
“ Nhẫn nhịn…nhẫn nhịn…” Đứng trên bục giảng, ông thầy nắm chặt viên phấn trong tay, khuôn mặt có dấu hiệu bốc hỏa, tụi nó coi ổng là cái gì trong cái lớp này chứ? Làm tượng à, chứ sao lại để ổng tự kỉ như vậy? Hết nhịn được rồi…
-NÀY…!!!
Ông thấy hét lên, tất cả các hoạt động trong lớp ngừng lại, mọi ánh mắt hướng lên phía ông thầy…
-CÁC ANH CÁC CHỊ TÍNH LÀM LOẠN À? Không coi tôi ra gì phải không?
“Đúng ạ. Ai bảo thầy quá thiên vị.” Lớp nó thầm nghĩ.
-Dù gì tôi cũng là thầy giáo của các anh các chị.
“Thầy giáo mà như vậy à?”
-Các người nên tôn trọng tôi chút chứ.
“Muốn tụi em tôn trọng thầy, thì thầy phải tôn trọng tụi em chứ!”
-Bực hết cả mình…HAH!!!-Kết thúc bằng một tiếng hét coi như giải tỏa làm tụi nó giật cả mình, ông thầy cầm cặp đi ra khỏi lớp. Lớp tụi nó rơi vào im lặng khoảng 30 giây, sau đó mọi hoạt động lại tiếp tục… (Thật hết cách =”=)
-Này, tụi mày thấy chuyện này thế nào?-Nó làm mặt căng thẳng hỏi cả đám.
-Chuyện này là chuyện nào?-Hắn cũng căng thẳng không kém nhìn nó mà hỏi.
-Cái tên này…-Nó móc tay vào cặp, lấy ra một bịch nilon trong suốt, và trong đó là một động vật lông lá đang cựa quậy…
~ Á…Á….Á…~ Hắn la lên…
-Anh, lùn đã cất con sâu róm rồi. Anh đừng núp sau ghế em nữa. Ra đi!!-Tuấn nín cười nói làm cho hắn vừa bình tĩnh đã đỏ mặt.
-E hèm. Ờ…thì kệ nó chứ, anh núp sau ghế mày để tránh nắng chứ có phải vì con sâu róm đó đâu…
-Vâng…vâng, em biết mà, thôi được rồi. Anh ngồi lên đi…-Nhi nghe hắn nói mà không khỏi xấu hổ cho ông anh chỉ biết nói phét. Mọi người cùng phá lên cười…
-Cười gì mà cười, muốn bị trừ điểm thi đua phải không?
-Ê, công tư phân minh chứ. Cái này là cậy quyền hành ức hiếp dân lành.
-Hở, kệ ta. Ta đẹp ta có quyền…
Cả đám: =_=!
-Thôi thôi,quay lại vấn đề chính…Tại sao tụi 10A1 cứ khăng khăng là lớp mình lấy chứ không phải lớp khác.-Hạnh nhanh chóng lấy lại không khí.
-Đơn giản, nó nói rồi còn gì…vì cái giẻ của mình giống cái giẻ của lớp nó…-Đức nhanh nhảu nói.
-Nhưng mà lớp mình từ trước giờ có xài cái đó đâu…Mới xài mà…Lỡ đâu..-Nó đăm chiêu.
-Vậy mà hồi nãy to tiếng lắm, giẻ của con chó nhà tôi…-Hắn liếc nó mà nói
-Ơ thì, ai biết đâu…Nhưng mà chắc gì của lớp nó cũng chưa chắc của lớp mình…Rắc rối quá…
-Sao dạo này xảy ra chuyện liên miên thế nhỉ, nào là trường xuất hiện ma…nào là lớp 10A1 bị mất đồ lau bảng…-Kiệt vừa ăn vừa nói.
-Hờ hờ, cái trường này vui phết, chuyển đến đây đúng là quyết định đúng đắn phải không Nhi?-Tuấn cười lớn quay sang Nhi nói.
-Yes yes yes…
Cả đám lắc đầu chán nản…trước sự tinh nghịch của hai đứa trẻ trong thân xác người lớn này.
Ngồi nói chuyện được một lúc thì ra chơi, lớp tụi nó kéo nhau ra căn-tin tập thể. Sau khi gọi đồ ăn, ba mươi tư cái đầu chụm lại bàn tính chuyện đại sự.
-Mấy người tự khai hay là phải để đại boss ta ra tay?-Khuôn mặt ác quỷ của