Hoa Linh Âm bĩu môi, đúng là nàng ngạo mạn nhưng nàng cũng là nữ nhi, cũng phải biết thẹn với thổ thần chứ, nhìn đến gương mặt tuấn tú, phong độ của hắn vừa rồi thổ huyết bỗng có một chút không an tâm, hôm trước hắn cũng như vậy, nàng hỏi lại lần nữa “Ngươi quả thật không sao?”
“Ta thật sự không sao” Hắn hướng nàng cười ôn nhu, khẳng định chắc nịch, Hoa Linh Âm mới yên tâm, cảm thấy nhẹ nhõm, nàng ngồi hàn huyên cùng hắn một lúc, sau đó trở về Hoa gia trang.
Về đến nhìn thấy nha đầu Tiểu Tuyết vẫn mang gương mặt lạnh nhạt, Hoa Linh Âm chuẩn bị tinh thần, bày ra vẻ mặt vui vẻ đi đến bên cạnh nha đầu “Tiểu Tuyết aaa.
”
Nha đầu liền lạnh nhạt “Ta xuống bếp chuẩn bị bữa cho người.
”
“…” Hoa Linh Âm bị phũ, nàng lủi thủi đi vào phòng leo lên chiếc giường than yêu nằm.
Tiểu Tuyết quả thật rất phũ với nàng nha, buổi tối chuẩn bị cho nàng thùng tắm, đồ ăn, đốt trầm hương cho nàng xong liền rời đi, không có nói chuyện với nàng, mặc cho nàng nói chim nói chuột với cái đầu gối.
Hoa Linh Âm đành phải để dành sang ngày mai dỗ nàng ta tiếp vậy.
Hôm sau, Hoa Linh Âm thức dậy từ giấc ngủ say, bỗng nhiên nàng cảm thấy tay chân rất chi là nhức mỏi, bụng thì đau lien hồi.
Nàng lật đật ngồi dậy, vung vai, lắc lắc cái đầu thư giãn cơ cổ, xong liền ôm bụng gương mặt nhăn nhó không thoải mái.
Bỗng nàng cảm thấy kì lạ, cảm giác phía giữa chân ướt ướt, cơn đau bụng quen thuộc này.
“…” Hoa Linh Âm tỉnh ngủ, nàng quên mất, cảm giác này, kinh nguyệt của nàng đến rồi, Hoa Linh Âm bỗng chốc không biết phải làm sao, nàng nhớ đến lúc nàng bị mù mắt, nàng cũng có kinh nguyệt một lần.
Lúc đó là Tiểu Tuyết chuẩn bị đồ cho nàng sử dụng, sau đó nàng bị cấm ra ngoài cho đến khi hết hẳn kinh nguyệt.
Hoa Linh Âm bước xuống giường, xoay người nhìn phía sau mông nàng, may mắn là y phục dày nên máu không bị thấm ra, vừa đứng dậy nàng đã cảm thấy vô cùng đau bụng, Hoa Linh Âm ôm bụng lật đật đi ra khỏi phòng.
Hướng về phía nhà bếp đi tìm Tiểu Tuyết, kì lạ, hôm nay nàng ấy mặc cho nàng ngủ nướng chứ không gọi nàng dậy, Hoa Linh Âm ôm chiếc bụng đau, mặt mày xanh lè, ôi nàng đau bụng chết đi được, lại còn rất đau lưng nữa.
Hoa Linh Âm nhanh chóng nhìn thấy nha đầu Tiểu Tuyết phía xa đang cùng các nha hoàn khác giặt giũ, Hoa Linh Âm đi đến trước nàng ta “Cứu mạng aaa…”
Nha hoàn nhìn nàng, không cảm xúc “Chuyện gì?”
“Bà dì đến thăm ta rồi” Hoa Linh Âm đau đớn mếu máu, Tiểu Tuyết ngẩn ngơ một cái liền lấy lại vẻ mặt bình thản “Ai đến thăm người?”
“Không phải, là… Là bé dâu đến!” Hoa Linh Âm xua tay nói lại, Tiểu Tuyết lần nữa ngây người.
Cái gì mà bà dì rồi lại bé dâu? Tiểu thư rốt cuộc là đang muốn nói cái gì?
Nói chuyện càng nghe nàng càng không hiểu, Hoa Linh Âm đang cố gắng suy nghĩ ra một từ đơn giản nhất, hai má đỏ đỏ “Kinh nguyệt đó.
”
“Kinh nguyệt?” Nha đầu lại nhăn mày, Hoa Linh Âm suy nghĩ không ra từ mà tháng trước nàng nghe Tiểu Tuyết nói, cái gì mà sự sự, nàng không nhớ.
Đành phải diễn tả một cái chân thật, ngượng đỏ mặt, hai tay nàng phủi phủi diễn tả một thứ sẽ dâng trào “Cái