“Không thích ứng thì sao? Khai hoang là để tìm khoáng sản và tài nguyên chứ có phải tìm kiếm sinh vật sống đâu” Hàn Kế Quân lạnh giọng trả lời Tề Long. Cậu phát hiện những vấn đề mà người bạn này hỏi luôn là những vấn đề hết sức ngớ ngẩn đến kinh người.
“Thông báo, mười giây nữa tinh hạm sẽ tiến vào tầng khí quyển. Xin vui lòng làm tốt các biện pháp giảm chấn động.” Âm thanh của JMC tinh hạm nhắc nhở trên kênh chung vang lên.
Sau đó, âm thanh JMC trên kênh chung một lần nữa vang lên, thông báo một phần ba mươi giây sau tinh hạm sẽ đáp xuống tinh cầu X192.
Thời gian một phần ba mươi giây không tính là quá ngắn, cũng đủ cho các cơ giáp sĩ làm xong các biện pháp an toàn giảm sốc khi tinh hạm tiếp đất. Liền sau đó, tinh hạm ầm ầm hạ xuống mặt đất, chấn động mãnh liệt sinh ra khiến không ít cơ giáp sĩ khí huyết cuồn cuộn, thậm chí có không ít người hơn nữa ngày còn chưa khôi phục lại.
Sáu người tiểu đội Lăng Lan không có phản ứng gì, dưới sự dạy dỗ của cô, cho dù Hàn Kế Quân có thể chất yếu ớt nhất cũng đều thoải mái tiếp nhận sự va chạm loại này. Sau khi rõ ràng tình trạng sức khỏe của đồng bọn, Lăng Lan liền quay sang hỏi thăm tình huống của ba người còn lại.
Không chậm trễ, Tình Nghĩa Vô Giá cho biết bản thân không gặp vấn đề gì. Lăng Lan biết, thân thể Lý Thì Du làm sao mà yếu được. Đương kim thủ tịch quân y nghiên cứu chuyên nghiệp mà! Thông minh như anh ta thì làm gì có chuyện để bản thân mình suy yếu.
Cơ Vô Bất Tu là người thứ hai lên tiếng, đúng như Lăng Lan suy đoán, anh ta có chút không khỏe, nhưng sau khi uống thuốc cường lực khôi phục xong thì cảm giác đã tốt hơn rất nhiều.
Cuối cùng Niệm Thiên Từ Nhân cũng trả lời. Mặc dù nói hết thảy không có vấn đề gì, nhưng Lăng Lan là ai chứ, cô nghe ra người này có chút không thở nổi, va chạm mạnh vừa rồi khẳng định không phải không ảnh hưởng gì.
Điều này làm Lăng Lan nhíu mày. Cơ thể Cơ Vô Bất tu kém một chút là vì anh ta theo đuổi nghiên cứu phát triển thuộc hậu cần, không thể so sánh với thể chất của chuyên nghiệp cơ giáp sĩ cho nên tình huống của anh ta là bình thường. Nhưng theo như Niệm Thiên Từ Nhân nói thì cậu ấy là người khống chế cơ giáp chuyên nghiệp, mà cô cũng tin bạn mình nói thật, bởi vì năng lực khống chế của cậu ấy rất xuất sắc.
Có điều cô chưa bao giờ nghĩ đến, Báo con trong ấn tượng có thực lực siêu tốt vậy mà so với thể chất của Cơ Vô Bất Tu lại sàn sàn nhau. Cái này cho thấy, thể lực và sức chịu đựng trong chiến đấu của cậu ấy không thể tiến hành trong thời gian dài được…
Lăng Lan bắt đầu cảm thấy lo lắng không biết Báo con có thể làm thành viên cố định trong tiểu đội được không? Tuy cả hai ở chung rất ăn ý và cô cũng rất quý trọng phần ăn ý này, nhưng không thể vì vậy mà liên lụy đến toàn bộ tiểu đội. Cô phải chịu trách nhiệm với tương lai của lũ nhóc đã cùng cô lớn lên.
Không thể không nói, trong lòng Lăng Lan, tầm quan trọng của Báo con còn kém xa đồng bọn của cô. Vì đồng bọn, cô sẵn sàng bỏ qua người bạn lâu năm là Báo con.
Nhận ra ý nghĩ trong lòng lão đại, Tiểu Tứ nhanh nhẹn giải thích “Lão đại, hư năng lực giả vì tinh thần lực quá mức cường đại nên tổn hại rất lớn đến thân thể. Giống như kiếp trước của lão đại vậy. Hiện tại nhờ vào khoa học kỹ thuật có thuốc kích phát gene nên mới cải thiện rất nhiều về vấn đề này, nhưng vẫn không thể trị tận gốc thể chất suy yếu được”
Thật ra Tiểu Tứ cũng rất có cảm tình với những người có hư năng lực giống mình, những người đó khiến cho nó có cảm giác như gặp đồng loại, vì vậy nó quyết định nói giúp vài câu trước mặt Lăng lão đại “Thật ra hư năng lực giả không có khả năng khống chế cơ giáp, Niệm Thiên Từ Nhân làm được điều này đã thập phần xuất sắc rồi. Lại nói, có một hư năng lực giả đối với tiểu đội cũng rất có lợi. Với sự mẫn cảm của họ, nhiều lúc sẽ giúp bảo vệ những người khác trong tiểu đội”
“Không phải ngươi cũng có thể bảo hộ cho mọi người sao?” Tuy lời nói của Tiểu Tứ cũng khiến Lăng Lan có chút động tâm, nhưng thể chất Báo con khiến cô vô cùng khó xử.
“Tôi dĩ nhiên là có thể rồi, nhưng những lúc phân tổ hành động, nếu có thêm hư năng lực giả thì hệ số an toàn vẫn cao hơn rất nhiều” Tiểu Tứ trả lời, nó không tin lão đại nhà mình không quan tâm đến sự an toàn của đội viên.
Quả nhiên sau khi nghe được câu trả lời của Tiểu Tứ, Lăng Lan tỏ ra hơi chần chờ.
“Aizz… chuyện thân thể suy yếu của đối phương không phải là không có cách khắc phục” Cậu nhóc quyết định tung ra đòn sát thủ.
“Hửm?” Cô nàng thập phần hứng thú, nếu có thể giải quyết nan đề này, cô đương nhiên sẽ không loại bỏ Báo con ra khỏi đội, dù sao có một người bạn ăn ý như vậy cũng không dễ. Đối với bọn Tề Long, cô luôn có cảm giác như chị em ruột hoặc kiểu như cha mẹ nuôi dưỡng con cái, chỉ mỗi Báo con là mang đến cảm giác bằng hữu cho nên cô vô cùng quý trọng.
“Lão đại, làm cho thân thể hồi phục không phải cô hiểu rõ hơn ai hết sao? Chỉ cần có thuốc kích phát gene, thông qua sự cải tiến của tôi, đối phương có thể hấp thu vô hạn, hơn nữa dùng trụ
cột thể thuật trong không gian học tập để dưỡng thể và tinh thần quyết, thông qua uống thuốc không phải chỉ hai ba năm là giải quyết triệt để sao?” Tiểu Tứ bực bội nhắc nhở phương thức xử lý tai họa ngầm của Lăng Lan nhằm áp dụng lên Niệm Thiên Từ Nhân.
“Để ta suy nghĩ lại” Lăng Lan nhìn thoáng qua Báo con. Cả hai dừng chủ đề này lại, bởi vì có nhiều cơ giáp bắt đầu rời chỗ, xếp hàng đi ra khỏi khoang thuyền. Còn một nguyên nhân khác khiến cô chưa quyết định vì cô muốn Báo con phải được sự tán thành của cả nhóm mới được. Nếu đồng bọn nhiệt tình chấp nhận, cô sẽ nguyện ý giúp đỡ Báo con giải quyết vấn đề này.
Mọi việc còn phải xem biểu hiện của Báo con trong tương lai. Trong lòng Lăng Lan khẽ thở dài một hơi, sau đó liền mang tiểu đội đi ra phía cửa.
Lúc này Lý Lan Phong còn chưa hay biết, suýt chút nữa mình đã bị Thỏ con knockout. Đầu tiên anh uống một ít thuốc khôi phục, rất nhanh thân thể liền phục hồi. Anh theo sát tiểu đội hướng về phía trước, trong lòng có một chút ảo não, không nghĩ tới thể chất của nhóm đội viên quá cường hãn, anh lại là người có vẻ yếu ớt nhất. Anh âm thầm xiết chặt nắm tay, hạ quyết tâm mỗi đêm phải rèn luyện trụ cột gấp ba lần, anh tuyệt đối không để Thỏ con mất mặt…
Ra khỏi khoang vận chuyển, mọi người liền cảm thấy một luồng nhiệt lưu ập tới. Cho dù trong khoang điều khiển nhiệt độ khá thấp nhưng cũng khiến mọi người nhận thấy sự nóng bức từ bên ngoài. Trên màn hình cơ giáp xuất hiện một sa mạc mênh mông vô bờ, trắng bóc một mảng, không hề pha lẫn một màu sắc nào khác. Chỉ nhìn một chút mà khiến cho hai mắt ẩn ẩn đau đớn.
“Điều chỉnh nhiệt độ trong khoang khống chế hạ xuống 10 độ, chỉnh sang chế độ hình ảnh hồng ngoại” Mọi người đang ngây ngốc thì trong kênh đội ngũ vang lên tiếng Lăng Lan nhắc nhở.
Mấy người Tề Long từ lâu đã hình thành quán tính nghe theo lệnh Lăng Lan liền lập tức làm theo, hạ nhiệt độ từ 25 xuống còn 15 độ, giải tỏa được vấn đề nóng rực trong khoang khống chế. Màn hình khi chuyển sang chế độ hồng ngoại thì hai mắt hết sức thoải mái, không còn cảm giác trắng lóa và nhoi nhói nữa.
Lý Lan Phong đã quen với việc đối phương luôn đưa ra phán đoán tinh chuẩn nên cũng không có cảm giác gì nhưng Lý Thì Du và Cơ Vô Bất Tu thì rất chấn động. Đội trưởng của bọn họ đối với tri thức về cơ giáp mọi mặt đều rõ như lòng bàn tay, bằng không cũng không thể lập tức phán đoán chính xác vậy. Cơ Vô Bất Tu càng thêm bội phục còn Lý Thì Du cũng dần dần tán thành Lăng Lan - kẻ mà ban đầu không cho anh ấn tượng gì tốt đẹp, toàn thích tráo trở.
Khi chính thức đi ra cả bọn liền bị một màn trước mắt dọa hoảng. Mấy nhóm cơ giáp rời đi trước, giờ phút này đang vật lộn với đám đất cát phía dưới, có rất nhiều cơ giáp không thể không khởi động động cơ bay lên trời chạy thẳng về phía xa xa.
“Cảnh báo! Không được sử dụng động cơ trong thời gian dài. Độ ấm và nguyên tố không khí nơi này đối với động cơ có tác hại rất lớn” Trên kênh chung, JMC sốt ruột cảnh cáo các cơ giáp.
Chưa dứt lời chợt nghe một tiếng nổ lớn ở phía trên không nơi xa xa, một cơ giáp vừa bị bạo liệt động cơ. Vụ nổ khiến cơ giáp rơi xuống mặt đất, vừa chạm đất liền bị toàn bộ cát trắng bao phủ vùi lấp, nếu đối phương không có đồng đội yểm trợ, chờ đợi anh ta chính là tử vong.
“Ôi trời, tinh cầu này nguy hiểm quá” Tạ Nghi thấy vậy nhịn không được cảm thán trên kênh đội ngũ. Có điều cậu chỉ là cảm thán chứ không hề sợ hãi lùi bước.
“Chúng ta xuất phát thôi” Lăng Lan chưa dứt lời liền chuẩn bị hạ xuống sa mạc. Chợt nghe Niệm Thiên Từ Nhân đột nhiên kêu lên “Chờ một chút”
“Hả?” Lăng Lan khống chế cơ giáp hơi hơi nghiêng đầu, ý muốn Niệm Thiên Từ Nhân cho một lời giải thích.
“Tôi nghĩ nên phái một người xuống trước thám thính một chút tình huống bên dưới” Lý Lan Phong cười nói “Tôi tự đề cử chính mình, hy vọng mọi người cho kẻ yếu ớt này một cơ hội để thể hiện.” Lời nói của Lý Lan Phong làm không khí đang khẩn trương nhất thời tiêu tán. Tề Long thậm chí còn cười ha hả, cũng có vài âm thanh cười khe khẽ vang lên không biết là người nào đang cười trộm.
Khóe miệng Lăng Lan khẽ nhếch, rất tán thành với biểu hiện của Báo con, vì vậy nói: “Tốt, cậu đi đi” Cô hy vọng nhóm đồng bọn sẽ tán thành Báo con nên khi cậu tự thỉnh cầu, cô đương nhiên đồng ý ngay lập tức.
Truyện convert hay :
Đừng Nháo, Mỏng Tiên Sinh!