Edit: Tuyết Dung Hoa
Nhìn thất tất cả đội viên cho dù là cũ hay mới đều hoàn hảo đứng ở đây, khoé miệng Lăng Lan lại lần nữa nhếch lên. Sau đó sắc mặt đột nhiên phát lạnh, mệnh lệnh nói: “Chuẩn bị hành động.”
Mọi người lập tức đứng thẳng thân mình, khuôn mặt vẫn đang nhẹ nhàng vui cười tức khắc trở nên bình tĩnh nghiêm túc, không khí đang nhẹ nhàng cũng biến mất trong nháy mắt.
Lý Lan Phong liếc nhìn Lăng Lan, trong tâm lại lần nữa bội phục, anh từng gia nhập rất nhiều chiến đội lâm thời, nhưng chỉ có chiến đội của Lăng Lan là có hiệu suất cao nhất, lúc giải trí nhẹ nhàng thì ai cũng đều thả lỏng, nhưng tới thời khắc mấu chốt các đội viên tuyệt đối không kéo chân sau, cảm xúc thay đổi thực hoàn mỹ. Giống như vừa rồi, Lăng Lan ra lệnh một tiếng, các đội viên cũng có thể trong nháy mắt tiến vào trạng thái chiến đấu. Tâm tính cùng kinh nghiệm này thường chỉ có lão binh mới có thể có được, mà các thiếu niên này nhỏ hơn anh ba tuổi đã có thể làm được, điều này làm cho Lý Lan Phong lần nữa cảm nhận được nguy cơ, nếu không nỗ lực biến cường, một ngày nào đó, anh sẽ bị những người này bỏ rơi.
Lý Lan Phong cảm nhận được áp lực đồng thời lại thấy may mắn, may mắn anh sớm tìm được Thỏ con, cũng đã gia nhập vào chiến đội của cậu ấy. Anh tin tưởng, chỉ cần bọn họ nỗ lực không ngừng, tiếp tục trưởng thành, Lăng Thiên chiến đội nhất định sẽ trở thành chiến đội cường đại nhất của Liên Bang, anh tin tưởng Lăng Lan, anh tin tưởng chính mình, cũng tin tưởng những thiếu niên này.
Nếu tương lai thật sự gặp phải người được gọi là Vương…… Anh cũng không tin, dưới sự trợ giúp của Thỏ con, anh lại phải chịu đựng khuất nhục như vậy…… Lý Lan Phong đột nhiên nắm chặt nắm tay, anh nhất định có thể nghịch thiên sửa mệnh!
Tất cả đều chuẩn bị thoả đáng, Lăng Lan liền mang theo các đội viên phân làm hai đội, nấp ở hai bên sườn của cửa lớn, sau đó phân phó Tiểu Tứ mở cửa ra.
Cửa bị mở ra đột ngột, người bên trong tức khắc sửng sốt, mà tiểu đội Lăng Lan đang nấp ở hai bên sườn vừa nghe Lăng Lan hô một tiếng chiến đấu, lập tức như mãnh hổ đánh về phía mục tiêu của mình.
Lăng Lan đầu tàu gương mẫu, mỗi tay còn cầm ba ống kim mini, chân phải cô dẫm một cái, toàn bộ thân thể liền bay lên trời. Ở giữa không trung, đôi tay cô mạnh mẽ vung lên, sáu ống kim mini liền như đạn pháo bay tới phía của sáu người ở hai bên vách tường.
Lăng Lan có mười phần nắm chắc sẽ không thất thủ. Bởi vì lúc này cô đang sử dụng tinh thần lực dẫn đường, sáu ống kim mini này sẽ đi theo lộ tuyến cô đặt ra, chuẩn xác đâm trúng vào sáu tay xạ kích đáng nấp bên trong vách tường.
Sáu âm thanh thảm thiết mới vừa vang lên liền nhanh chóng biến mất, vì sao lần này lại có âm thanh? Thật sự là vì bọn họ ẩn nấp quá kĩ hầu như không lộ thân thể, vì bảo đảm bắn trúng đối phương, Lăng Lan lựa chọn bắn vào đôi mắt, đó chính là cơ quan yếu nhất của cơ thể. Ai bảo người nhắm bắn thường phải mở lớn đôi mắt để nhìn chằm chằm vào mục tiêu chứ. Dựa theo lộ tuyến bắn, đôi mắt là nơi dễ dàng bị bắn trúng nhất.
Liền thấy sáu cái ống kim mini trực tiếp xuyên qua tâm bắn, sau đó không lưu tình chút nào mà đâm trúng vào đôi mắt xạ kích, mà đôi mắt là cơ quan vô cùng mẫn cảm của cơ thể, cũng là nơi có phản xạ thần kinh nhanh nhất. Cho nên trước khi bọn họ chịu tác dụng của thuốc tê mới phát ra tiếng kêu thất thanh như vậy, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt liền bị thuốc tê bá đạo của Lý Thì Du ảnh hưởng, hơn nữa đôi mắt còn cách não bộ gần nhất. Vì vậy trong nháy mắt đối phương liền ngất đi, đây cũng là lí do tiếng kêu vừa mới phát ra liền nhanh chóng biến mất.
Cùng lúc đó, sáu người Tề Long đang theo sau Lăng Lan liền nhảy ra, ngay lúc Lăng Lan bay vụt lên, sáu người cũng đồng thời lướt qua cô nhanh chóng chạy về phía trước, hung ác mà đánh về phía sáu gã quân nhân được trang bị vũ khí nhiệt.
“Có địch tập kích!” Nhìn thấy sáu người hung ác hướng bọn họ đánh tới. Liền tính là người trì độn cũng biết đây là địch không phải bạn, một người trong đó nhanh chóng hô to thông báo cho mọi người, đồng thời cũng giơ vũ khí trong tay lên nhắm vào sáu người đang lao tới chuẩn bị bắn. Nhưng vũ khí nhiệt tuy rằng hỏa lực hung mãnh bá đạo nhưng khi sử dụng lại không tiện tay, thua xa về sự nhẹ nhàng và nhanh nhẹn của súng ánh sáng, đây cũng là lí do bọn Tề Long dám trực tiếp nhào lên như vậy, bọn họ đoán được lúc đối phương lâm vào hấp tấp, liền không thể đúng lúc công kích.
Lúc bọn Tề Long đang ra tay, đột nhiên một âm thanh đinh tai nhức óc nổ vang trong không gian trống trải, toàn bộ trung tâm căn cứ đều bị âm thanh sắc bén này chiếm cứ. Đám người Lăng Lan rất rõ ràng, chắc chắn là do ba gã quân nhân đang tránh ở góc chết làm, cũng chỉ có bọn họ là có thời gian đi làm chuyện này. Bất quá cũng không sao cả, bởi vì một khi tiến vào nơi này là không có khả năng không bị bại lộ.
Sáu người Tề Long tốc độ công kích cực nhanh, những quân nhân kia còn chưa kịp bóp cò vũ khí nhiệt liền bị bọn Tề Long công kích. Sáu người Tề Long biết tình huống nguy cấp, vừa lên tới liền sử dụng sát chiêu mạnh nhất của từng người.
Mắt thấy chính mình sắp bị đánh trúng, còn cảm nhận được tiếng xé gió hung ác từ nắm tay, điều này chứng minh một khi bị đánh trúng, không chết cũng bị trọng thương. Theo bản năng, sáu gã quân nhân lựa chọn né tránh mà không phải công kích, chẳng qua cho dù bọn họ né tránh, cũng không né tránh được kim tiêm kẹp trong khe hở ngón tay.
Chỉ là đơn giản cọ qua, kim tiêm cắt qua gương mặt bọn họ, một đường máu dài lập tức hiện lên trên khuôn mặt, nhưng loại vết thương nhỏ này trong mắt quân nhân bọn họ không đáng kể chút nào, bọn họ vừa định nâng vũ khí lên cướp cò bỗng phát hiện cánh tay của mình trở nên vô lực. Hơn nữa miệng vết thương thế không cảm giác được đau đớn……
Độc sao? Không, là thuốc gây tê, bọn họ cảm giác cả người mình bắt đầu chết lặng, rốt cuộc không thể động đậy…… Mà lúc này, liền nhìn thấy sáu người kia giơ tay lên hung ác mà đâm xuống.
Đúng vậy, là đâm, bởi vì bọn họ
thấy rõ ràng, trong tay đối phương đang cầm một ống kim mini, ống kim lại lần nữa đâm trúng bọn họ, mà một giây sau, bọn họ liền lâm vào trong bóng tối……
Lý Thì Du nhìn thấy những người vốn đang bất động đứng thẳng sau khi trúng thuốc tê liền hôn mê ngã xuống. Anh phát hiện, dùng thuốc để giải quyết kẻ địch so với chiến đấu trực diện dễ dàng hơn rất nhiều...Theo bản năng, anh nhìn những ống kim sạch sẽ chưa sử dụng, như suy tư điều gì, có lẽ anh sẽ thay đổi phong cách chiến đấu của mình, đều là đánh bại kẻ địch, vì sao lại không chọn cách nhẹ nhàng một chút, anh hẳn có thể đem những gì mình học được áp dụng vào trong chiến đấu?
Không chờ Lý Thì Du nghĩ nhiều, một hơi thở nguy hiểm đột nhiên bao phủ lên người bọn họ, có lẽ là do kinh nghiệm, cũng có lẽ là do bọn họ đã quen thuộc với Hư năng lực của Lý Lan Phong nên mọi người mới cảm nhận được, ngay lúc này đây, Lý Lan Phong nhanh chóng mở ra Hư năng lực.
Liền thấy giây tiếp theo, thân thể Lý Lan Phong đột nhiên chấn động. Liền tính bọn Tề Long nhìn không thấy, sờ không được, cũng biết vừa rồi Hư năng lực giả của kẻ địch tiến hành công kích bọn họ, mà Lý Lan Phong đang bảo hộ bọn họ.
Khu vực trung tâm căn cứ, bên trong một mật thất trang hoàng hoa lệ, có hai gã áo đen nhắm mắt đang ngồi, một người trong đó thân thể đột nhiên lắc lư, trong miệng phát ra một tiếng kêu rên. Hắn mở mắt ra, sắc mặt trở nên tái nhợt, phẫn nộ nói: “Cái đám D2 kia, không phải nói rằng tất cả những người Liên Bang phái tới đây để điều tra, bao gồm cả Hư năng lực giả đều bị dẫn tới bẫy rập bên kia sao? Vì sao nơi này lại bị công kích, lại còn có một Hư năng lực giả thực lực cường đại ở đây cơ chứ?”
Một người khác nghe vậy ngạc nhiên mở ra mắt: “Carter, cậu có chắc không?” Vừa rồi công kích, hắn cũng không có gia nhập. Bởi vì chỉ có chín người, hắn cho rằng đồng bạn của hắn có thể nhẹ nhàng giải quyết nhóm người này, không thể tưởng được đồng bạn của hắn lại thất bại, hơn nữa cùng đối phương giao chiến còn rơi vào thế hạ phong.
“Đúng vậy, Hư năng lực của đối phương mạnh hơn tôi, công kích của tôi bị hắn chặn lại. Pitt, lần này chúng ta hợp tác, nhất định phải làm cho bọn họ có đến mà không có về.”
“Được!” Pitt cùng Carter thực lực không sai biệt lắm, nếu đối phương mạnh hơn Carter, một mình hắn cũng không thể đánh bại được đối phương. Nhưng hắn tin tưởng. Chỉ cần hai người bọn họ cùng lúc công kích, nhất định có thể đánh bại được vị Hư năng lực giả cường đại này.
Nghĩ đến bọn họ có thể đánh chết một Hư năng lực giả cường đại như vậy, trong lòng Pitt liền kích động không thôi, chỉ cần hắn lập được công lớn này, quân hàm của hắn có lẽ sẽ được thăng lên một bậc…… trong mắt Pitt hiện lên một tia tham lam.
Pitt tự tin như vậy là bởi vì hai người bọn họ đã làm cộng sự mười mấy năm, phối hợp mười phần ăn ý, Hư năng lực giả chết trên tay bọn họ cũng có vài người. Pitt không cho rằng vị Hư năng lực giả này có thể ngăn cản được đòn công kích của bọn họ.
Nhìn thấy Lý Lan Phong đứng thẳng bất động, sắc mặt ngưng trọng liền biết cuộc chiến tàn khốc giữa các Hư năng lực giả đã bắt đầu, đám người Tề Long cho dù được Lý Lan Phong bảo hộ thì vẫn cảm giác được một loại áp lực vô hình, tinh thần lực của bọn họ bị một loại năng lượng kỳ quái ngăn chặn, làm cho bọn họ cực kỳ khó chịu. Theo thời gian trôi qua, sắc mặt bọn Tề Long bắt đầu trở nên tái nhợt, liền tính Lý Lan Phong dốc toàn lực chống cự, nhưng Hư năng lực của đối phương vẫn ảnh hưởng ít nhiều đến bọn Tề Long.
Mà Hư năng lực này, khiến cho bọn họ cảm giác được nguy hiểm, giống như có thứ gì muốn cắn nuốt linh hồn bọn họ. Tinh thần lực tương đối yếu một chút như Thường Tân Nguyên đã bắt đầu bưng đầu, lộ ra vẻ mặt thống khổ, ngã ngồi xuống đất.
Hư năng lực chỉ mới ảnh hưởng đến bọn họ một chút, còn chưa chịu tấn công trực tiếp đã khiến cho người ta thống khổ như vậy, cho tới giờ bọn Tề Long mới chân chính cảm nhận được sự khủng bố của Hư năng lực giả. Quả nhiên ở trong thế giới giả thuyết, bọn họ là Tử Thần, loại thủ đoạn công kích đến từ linh hồn này bọn họ căn bản không có năng lực phản kháng.
Nhìn thấy mọi người đều đã hiểu biết sự đáng sợ của Hư năng lực giả, Lăng Lan lúc này mới mở ra tinh thần lực, bảo hộ tinh thần lực cho bọn Tề Long. Có tinh thần lực của Lăng Lan bảo hộ, sắc mặc bọn Tề Long mới chuyển biến tốt đẹp.
Sở dĩ Lăng Lan ngay từ đầu không sử dùng tinh thần lực để bảo hộ bọn Tề Long là vì để cho bọn họ cảm nhận được sự khủng bố của Hư năng lực giả, làm cho bọn họ về sau đừng tưởng rằng bọn họ có thể chống lại Hư năng lực giả. Trước khi đạt tới Vương cấp sư sĩ, bất luận là kẻ nào ở trước mặt Hư năng lực giả đều là trẻ con tay không tấc sắt, mặc người đánh giết.
Lăng Lan nhớ rất rõ ràng, cha già nhà mình đã nói qua, Hư năng lực giả ở thế giới giả thuyết là một loại BUG tồn tại, chỉ có những người sử dụng được tinh thần lực phóng thích ra ngoài như Vương cấp sư sĩ mới có thể chống cự, bởi vì phóng thích tinh thần lực là yêu cầu quan trọng nhất để thăng làm Thần cấp sư sĩ. Cho nên, Thần cấp sư sĩ cũng không sợ Hư năng lực giả, bởi vì bọn họ cũng giống như nhau, đều là sự tồn tại của thần.
Truyện convert hay :
Trấn Quốc Chiến Thần