Emili vô cùng tức giận, hàng lông mày cau lại. - Cái gì vốn là của cậu ? Chỗ giấy tờ đó là tôi mất bao nhiêu công sức mới lấy về được. Thế mà cậu —— !
_ Tôi làm sao ? Cô mất bao nhiêu công sức lấy về thì chủ sở hữu ban đầu của số giấy tờ đó cũng là người nhà họ Trác chúng tôi.
Cô ta tức điên lên chỉ tay vào mặt Trác Tường Vi. Tháo bỏ biểu cảm quyến rũ vốn có.
Phùng Tiểu Văn đứng yên một chỗ xem hai người nói qua nói lại, bản thân nhận thấy cậu không nên ăn cái bánh lúc nãy.
Để dành bây giờ ăn sẽ tạo cảm giác hóng biến hơn.
Emili lườm Trác Tường Vi, cô ta không thể tin có một ngày một người từng trải như cô ta lại bị dắt mũi bởi một tên nhóc chưa học hết cấp ba.
Cảm xúc hỗn loạn đang dâng trào lên khiến cho bản thân Emili không thể tự chủ mà bóc trần chính lớp mặt nạ sexy bấy lâu của mình.
_ Thằng khốn ! Đều tại mày ! Tại mày nên Trác Tường Vi mới dắt mũi tao ! Đều là tại mày cả ! Vì mày là con hoang của La gia nên Trác Tường Vi mới nhắm vào tao. Vì tao đang hợp tác với La Vĩnh Kì !
Lần đâu tiên trong ba mươi mấy năm cuộc đời, Phùng Tiểu Văn mới cảm nhận được cái gọi là cuộc sống thật vi diệu.
Mà nghĩ kĩ lại thì tất cả mấy vụ drama có cậu hóng hớt, về sau bọn họ đều sẽ kêu tên cậu, chửi cậu là đồ con hoang này kia làm cho cậu không khỏi suy nghĩ, bọn họ ra đường có mang não theo không ?
Vụ Phương Yến Như bị người ta đánh ghen hội đồng, rồi vụ bà cô ngực bò này nữa. Rõ ràng không phải lỗi của cậu, thế mà bọn họ cứ làm như không chửi được cậu một hai câu là tổ tiên tám đời nhà họ không được yên nghỉ ấy.
_ Này bà chị, tôi hỏi nhé ? Chuyện chị và Trác thiếu gia đây gặp mặt hay hẹn hò hì đó có liên quan đến tôi không ? - Phùng Tiểu Văn đẩy Trác Tường Vi đang chắn trước mặt qua một bên, tồi nhẹ giọng nói chuyện với Emili Ruston.
_ Đương nhiên là có ! Vì nó thích mày nên mới làm quen vơi tao đó thôi ! - Cô ta hét lên lần thứ N trong ngày, cái âm thanh nghe còn chói tai hơn là dàm loa trường cậu khi có sự kiện.
Mà Phùng Tiểu Văn cũng nắm bât trọng điểm cực nhanh, quay sang nhìn Trác Tường Vi đang không hề bối rối chút nào. - Cậu thích tôi ?
_ Ừ —— Tôi thích cậu. - Trác Tường Vi khẳng định.
_ Từ bao giờ mà ——- !
Bản thân Phùng Tiểu Văn dạo gần đây mới xác định được mình có cảm giác đối với Trác Tường Vi, nhưng cậu có nghĩ thế nào cũng không đoán được Trác Tường Vi cũng có ngày thích lại mình.