Sau kỳ thi cuối kỳ chính là kỳ nghỉ đông cũng đến.
Học sinh cấp ba không cần học bù, cả nhà vui vẻ tiến vào ngày nghỉ.
Lam Tiểu Thước có lẽ là người ưu sầu nhất trong đám người, thỉnh thoảng cô lại thở dài, tự hỏi mình phải vượt qua kỳ nghỉ đông này thế nào.
Hiện tại giá trị hắc hóa của Yến Cải là -750, đã tốt hơn lúc mới đến nhiều rồi nhưng vẫn thuộc dạng có thể oanh tạc bất cứ lúc nào.
Mỗi ngày Lam Tiểu Thước đều vô cùng cố gắng đưa ra ấm áp, lúc này mới khó khăn lắm duy trì được con số này.
Nhưng bây giờ sắp nghỉ đông rồi!Lam Tiểu Thước rất mơ hồ, trong lúc nghỉ đông, mình phải đi đâu tìm Yến Cải để xoát giá trị hắc hóa đây?Chẳng lẽ mỗi ngày đều đến nhà Yến Cải để đào à?Cái này quá! Xấu hổ rồi.
Cô đang nghĩ thì cuối cùng vào ngày nghỉ đó, đành lén nhét lá bùa bình an vào túi xách của Yến Cải, hy vọng trong kỳ nghỉ đông dài dằng dặc này cậu đừng gặp chuyện gì đáng sợ.
Yến Cải nhanh chóng phát hiện ra lá bùa này, cậu cụp mi mắt, nhẹ nhàng vuốt ve lên hoa văn của nó.
Cậu muốn hỏi thăm Lam Tiểu Thước nhưng còn chưa kịp đã bị em gái Tiền Trác lôi đi, bóng dáng xen lẫn trong đám người chạy về nhà, nhanh chóng biến mất ở cửa phòng học.
Yến Cải nhìn theo phương hướng Lam Tiểu Thước rời đi.
Sau đó mang theo cặp sách rồi đi về một hướng khác.
Trong lúc ăn tết, trong nhà Lam Tiểu Thước có không ít thân thích đến, dĩ nhiên cũng bao gồm cả nhà Bạch Kỳ Kỳ.
Chỉ là không biết tại sao Bạch Kỳ Kỳ vừa thấy cô đã bày ra dáng vẻ sợ hãi lạnh nhạt, còn lùi lại về sau mấy bước.
Lam Tiểu Thước suy đoán rằng có lẽ vì ngày đó Yến Cải đâm thủng lời nói dối của chị họ cho nên lúc này chị ấy mới sợ hãi như vậy.
Cô chuẩn bị tiếp tục làm bài tập thì Bạch Kỳ Kỳ lại đột nhiên đi vào phòng cô, hỏi thăm: “Có phải em yêu đương với Yến Cải không?”Tay Lam Tiểu Thước hơi run lên một cái, lập tức vẽ ra một đường cong trên vở bài tập.
Cô xoay người hỏi Bạch Kỳ Kỳ: “Từ chỗ nào mà chị nghe thấy tin tức sai lệch này vậy?”“Chị tận mắt nhìn thấy!” Bạch Kỳ Kỳ chắc chắn nói: “Ngày đó sau khi chị đi, các người cùng nhau về phòng, Yến Cải còn cười với em.
”Cô ta nói chính là chuyện ngày diễn ra hội diễn tết nguyên đán.
Ngày đó sau khi Bạch Kỳ Kỳ chạy trốn thì lập tức tỉnh táo lại, biết mình như vậy quá căng thẳng nên mới quay trở lại, muốn nói xin lỗi nhưng lại không ngờ thấy cảnh tượng Lam Tiểu Thước đi theo Yến Cải, mà trong mắt Yến Cải là chảy xuôi sự dịu dàng khiến cô ta không thể nào tưởng tượng ra được.
Bạch Kỳ Kỳ cảm thấy mình đã nhìn rõ được sự thật.
Hai người này chắc chắn giấu diếm thầy cô mà yêu đương!Nhưng phản ứng của Lam Tiểu Thước dường như hơi bình thản, thậm chí còn hỏi ra một vấn: “Yến Cải sẽ không cười ?”Bạch Kỳ Kỳ há miệng rồi lại nhắm mắt, Yến Cải chưa bao giờ cười với người khác, ngày đó lại cười, dù thế nào cũng không phải mình nhìn lầm,