chương 12412.
Nhãi con hắc hóa.Người đàn ông cao gầy đội đấu lạp, hắc sa khẽ buông xuống, nhìn không rõ khuôn mặt của gã, nhưng tầm mắt Lâm Tử Nhiên lại rơi vào đôi tay khô gầy của nam nhân, sao còn không rõ đây là ai?Lại nói cậu còn có kịch bản!Đại phản diện U Trì tới rồi!Hồn cổ là do U Trì đưa vào cơ thể Kỳ Tiêu, cùng bản mạng tương liên với gã, một khi bị lấy ra thì nhất định sẽ bị U Trì phát hiện.Chỉ là không ngờ U Trì lại đến nhanh và đúng lúc như vậy, thật ra nằm ngoài dự đoán của Lâm Tử Nhiên.Chẳng lẽ gã vẫn đi theo mình?Nghĩ đến khả năng này, Lâm Tử Nhiên đột nhiên cảm thấy sởn cả tóc gáy, hẳn là sẽ không..Bởi vì duyên cớ hồn cổ hơn nữa còn bị thương, lúc này thân thể Lâm Tử Nhiên đã chống đỡ hết nổi, tự biết mình không phải là đối thủ của U Trì, tóm lại là nằm im chờ chết, không cần cố gắng phản kháng nên ngược lại thả lỏng một chút...!Nhưng vì biểu hiện chính mình căng thẳng ngoài ý muốn, cậu vẫn mím chặt môi, dùng ánh mắt kinh ngạc và cảnh giác nhìn nam nhân trước mặt.U Trì đi từng bước về phía trước, giơ tay nâng cằm cậu lên, phát ra tiếng cười khẽ khàn khàn, chậm rãi nói: “Thật là không nghe lời, lại làm ta thất vọng.”Đúng lúc này một cơn gió thổi đến, xốc lên mạng che mặt của người đàn ông, lộ ra một khuôn mặt âm nhu tuấn tú, hai tròng mắt đen nhánh như vực sâu, làn da tái nhợt không chút huyết sắc.
Thoạt nhìn bộ dáng bất quá chỉ hơn hai mươi mấy tuổi, nhưng từ chỗ sườn mặt lan xuống cần cổ và phần cằm của gã, là làn da xấu xí khô ráp, giống như bàn tay khô gầy mà gã để lộ ra kia.Lâm Tử Nhiên hít một hơi thật sâu.Lâm Tử Nhiên kinh ngạc cảm thán: “Lão đông tây này bảo dưỡng khuôn mặt tốt ghê!”Hệ thống: “……”Lâm Tử Nhiên: “Nhưng thật đáng tiếc, chỉ có một nửa khuôn mặt là đẹp, nửa còn lại thực sự thảm không nỡ nhìn...”Khó trách cả ngày ở địa phương âm u tối tăm không một bóng người, xác thực thoạt nhìn người không ra người quỷ không ra quỷ, cũng không biết vốn dĩ là vậy hay là do bởi vì tẩu hỏa nhập ma mà biến thành bộ dáng như quỷ thế này.
Đặc biệt là vào lúc nửa đêm, quả thực giống như sự kết hợp giữa ma cà rồng và zombie.Tự mang hiệu quả kh ủng bố!Lâm Tử Nhiên sợ quỷ nhất, suýt nữa trực tiếp mềm nhũn.Tuy nhiên suy xét đến thiết lập nhân vật của mình, lộ ra bộ dáng thanh lãnh, rũ mắt nói: “Đa tạ sư phụ ra tay giúp đỡ, nhưng Quân Hà không biết lời này là có ý gì.”Ngón tay U Trì chậm rãi di chuyển xuống, dừng lại ở cổ cậu.Lâm Tử Nhiên cảm thấy như bị một con dao nhẹ nhàng cắt qua da thịt, mỗi sợi dây thần kinh đều căng thẳng, sau đó cậu nghe thấy tiếng cười khàn khàn trầm thấp của U Trì hòa vào bóng đêm: “Ngươi thật sự..
Không biết sao?”Da đầu Lâm Tử Nhiên bỗng chốc tê dại, theo bản năng cậu muốn đứng dậy phản kích! Nhưng động tác của U Trì nhanh hơn, hóa chỉ thành chưởng đột nhiên đánh cậu một cái thật mạnh văng ra ngoài!Lâm Tử Nhiên phun ra một ngụm máu!Nếu cậu có thể cảm nhận được đau đớn, thì sẽ biết từng đoạn kinh mạch của mình gần như đứt thành từng khúc...!Nhưng cho dù không cảm thấy đau, một chưởng này cũng đủ khiến cậu không thể gượng dậy được, có thể suy ra U Trì ra tay có bao nhiêu tàn nhẫn.Lâm Tử Nhiên lăn lộn cả đêm, diễn kịch hết tuồng này đến tuồng khác mệt muốn chết, sức cùng lực kiệt, rất muốn nằm xuống bất động, nhưng sau khi nghĩ lại đã đến nước này, không thể thất bại trong gang tấc..
Vì thế nuốt máu tươi xuống cổ họng, nhìn U Trì bằng ánh mắt lạnh băng tràn đầy căm thù, giãy giụa muốn bò dậy...!Nhưng cuối cùng lại vô lực té lăn trên đất.U Trì cứ thế từ trên cao nhìn xuống, nhìn cậu hấp hối giãy giụa trên mặt đất, nhìn chăm chú ánh mắt tràn ngập hận ý của cậu.Chính là như vậy.Đây mới là bộ dáng chân chính của ngươi, hài tử của ta… Cho dù ngươi hận ta thì như thế nào? Cuối cùng, ngươi vẫn không thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta.Ngón tay Lâm Tử Nhiên nắm lấy mặt đất, đầu ngón tay dính đầy máu, cho dù cố gắng thế nào đi nữa cũng không thể đứng dậy nổi, trên khuôn mặt trắng nõn thanh lãnh phủ lên một tầng thống khổ và quyết tâm.Lâm Tử Nhiên: “Tôi buồn ngủ quá, mệt mỏi quá, đã bị trọng thương như vậy tại sao còn chưa ngất xỉu?” QAQHệ thống: “...Đừng nóng vội, nhanh thôi.”Lâm Tử Nhiên mệt không muốn nói chuyện, cũng may lời hệ thống vừa dứt, không mất bao lâu liền cảm thấy một trận choáng váng, rốt cuộc trước mắt tối sầm, hạnh phúc ngất đi.U Trì rũ mắt nhìn cậu hồi lâu, khóe môi hơi nhếch lên, sau đó cong lưng ôm lấy nam tử cả người nhuốm máu hai mắt nhắm nghiền, xoay người rời đi.Bóng dáng hai người từ từ dung nhập vào màn đêm.Chỉ còn lại thi thể đầy đất.…………………Lâm Tử Nhiên chậm rãi tỉnh dậy, dưới thân cứng ngắc lạnh băng, mở to mắt nhìn xung quanh.Đây là một gian thạch thất đen nhánh, không lớn lắm, thoạt nhìn chưa tới mười mét vuông, trụi lủi cái gì cũng không có, mà chính mình thì đang nằm trên giường đá.Lâm Tử Nhiên không vui.Lâm Tử Nhiên: “Tôi ghét lão đông tây này.” : )Hệ thống: “Làm sao vậy?”Lâm Tử Nhiên: “Ngay cả đệm giường cũng không chuẩn bị cho tôi! Giường đá này ai mà ngủ được?”Hệ thống: “……”Phòng tối cũng không thành vấn đề, nhưng ngươi không thể làm ta không thoải mái!Tạo nghiệt a!Dựa theo cốt truyện, kế tiếp U Trì sẽ nhốt cậu lại tra tấn, mãi cho đến khi Kỳ Tiêu giết tới, nhưng Kỳ Tiêu còn phải chữa thương và tu luyện, sao có thể tới nhanh như vậy? Chẳng lẽ cậu phải luôn ở gian thạch thất này? Vậy còn không bằng trực tiếp giết cậu cho rồi huhuhu!Lâm Tử Nhiên chống người ngồi dậy, chuyện thứ nhất cần làm là kéo vạt áo ra nhìn nhìn, không nhìn thấy cổ trùng đâu, nó cũng không hấp thu công lực của cậu, nhưng —— điều này có thể là vì cậu đã không còn công lực để cổ trùng hút nữa!Cậu cảm thấy cả người không có sức lực, giống như người bệnh nằm trên giường đã lâu, đừng nói lão đông tây này phế cậu đó nha!Mất hết công lực trở thành phế nhân, chậc chậc chậc quá thảm.Ngoại thương trên người đều đã được xử lý, bôi thuốc, thay quần áo sạch sẽ, nhưng nội thương không phải một chốc là có thể khỏi.
Lâm Tử Nhiên ho khan một tiếng, trong lồ ng ngực như có cái gì khẽ nhúc nhích; cậu đứng lên đi đến cửa thạch thất, nhưng cánh cửa quỷ quái này không có khóa cửa và tay nắm, chỉ có một khối cự thạch màu đen, e rằng phải nặng ít nhất ngàn cân.Nếu ở thời kỳ toàn thịnh cậu còn có thể đẩy thử, nhưng hiện tại ngay cả rời giường đi lại còn khó chứ đừng nói đến việc thoát khỏi nơi này.Đây hoàn toàn là việc không có khả năng!Vài phút sau Lâm Tử Nhiên trở lại mép giường ngồi xuống.Kỳ thực cậu cũng không có ý định chạy trốn.Nếu làm cái gì cũng là phí công, vậy cậu vẫn nên thành thật đợi đi, chỉ hy vọng Kỳ Tiêu sớm ngày khỏe lại, giết tới U Lan Cảnh xử lý mình và U Trì.Như vậy là chính mình có thể thành công rời khỏi, chỉ có lấy lại một con A nữa mới có thể xoa dịu tâm hồn bé bỏng bi thương của cậu!Cậu cảm thấy lần này vẫn có chút hy vọng.Lâm Tử Nhiên lần nữa nằm xuống, hai tay ôm ngực, thần thái thập phần an tường.Suy xét đến việc mình có cảm giác đau che chắn, đặc biệt an tâm chờ U Trì đến, ha hả, cậu muốn cho lão đông tây này biết, cái gì gọi là thà chết vinh chứ không sống nhục!Cũng không biết qua bao lâu, Lâm Tử Nhiên gần như chìm vào giấc ngủ.Đang ngủ gà ngủ gật, dường như nghe thấy âm thanh chói tai cửa đá cọ xát trên mặt đất, cậu đột nhiên định thần, quay đầu nhìn qua.Nam nhân cao gầy đi tới.Hôm nay không có sa mành, cũng không có đấu lạp, tuy rằng ánh sáng trong thạch thất tối tăm, nhưng nhìn khuôn mặt của người đàn ông không sót gì.Rốt cuộc Lâm Tử Nhiên cũng hoàn toàn thấy rõ người này.Nếu chỉ nhìn mặt mà xem nhẹ mấy thứ khác thì cũng được coi là soái ca, nhưng đáng tiếc gã thoạt nhìn giống như một thây khô tục mệnh, ngoại trừ một nửa gương mặt còn có thể nhìn ra, mặt khác làn da và giọng nói đều già nua và hủ bại, cả người giống như đào ra từ phần mộ.Khi cặp mắt kia nhìn ngươi, phảng phất mang theo lớp sương mù dày đặc tử khí, âm lãnh thực cốt.Lâm Tử Nhiên lần nữa ngồi dậy, tầm mắt lạnh băng nhìn gã.Đôi môi U Trì giống như làn da, không có một chút huyết sắc, gã hơi cong khóe môi, nói giọng khàn khàn: “Không ngụy trang nữa?”Lâm Tử Nhiên nhướn mày, có chút tiêu sái không quan tâm đến sinh tử, cười nhẹ một tiếng: “Hồn cổ ta đã lấy ra rồi, khiến Cảnh chủ phải thất vọng.”Nếu đã xé rách mặt, thì tiếng sư phụ này không cần phải kêu nữa.Vốn dĩ Lan Quân Hà cũng không coi gã là sư phụ.U Trì không tức giận, biểu tình cười như không cười, khóe môi cong lên độ cung quỷ dị, gã nói: “Ngươi thật sự, cho rằng những tính toán của ngươi, ta không biết hay sao?”Lâm Tử Nhiên nhìn vẻ mặt của U Trì, nao nao, trong lòng dấy lên một dự cảm không ổn.Chính mình lấy cổ trùng ra, làm hỏng kế hoạch của U Trì, gã nên phẫn nộ tức giận mới đúng! Nhưng biểu tình hiện tại của gã, ngược lại cứ như hết thảy mọi chuyện đều nằm trong dự tính của gã.Lồ ng ngực Lâm Tử Nhiên căng thẳng, lạnh lùng mím môi không nói.U Trì cụp mắt nhìn cậu, trong mắt hiện lên tia thương hại, thần sắc ôn nhu, giọng nói nghẹn ngào: “Ta đã sớm biết tâm tư ngươi đối với Lan Yên, cho nên ta mới yêu cầu ngươi tự tay gi3t chết nàng; chỉ tiếc, vẫn chưa khiến ngươi nhận được giáo huấn..
Đến nỗi Kỳ Tiêu..”U Trì khẽ cười, ánh mắt u ám: “Lúc trước ngươi tìm thấy mật thư ở chỗ này, là ta cố ý để lại cho ngươi, đó chỉ là quyển thượng dùng để nuôi dưỡng hồn cổ mà thôi.”Lúc này Lâm Tử Nhiên thật sự kinh ngạc! Sắc mặt kịch biến!Đây là nội dung không có trong kịch bản! Douma cậu sẽ không phải mở cốt truyện ẩn nữa đó chứ! Không phải đâu không phải đâu?!Lâm Tử Nhiên cắn răng nói: “Ý của ngươi là?”Ngữ điệu của U Trì không nhanh không chậm, hài hước nâng cằm Lâm Tử Nhiên lên, tầm mắt rơi vào đôi môi tái nhợt của cậu: “Hồn cổ đó, vốn dĩ là chuẩn bị cho ngươi.”Lâm Tử Nhiên mở to hai mắt.“Ta đưa nó vào trong cơ thể Kỳ Tiêu, Kỳ Tiêu thân mang linh cốt thiên phú trác tuyệt, chính là vật chứa tuyệt hảo để bồi dưỡng hồn cổ, giúp hồn cổ trưởng thành...” U Trì ý vị thâm trường nói: “Cần một người tự nguyện hút nó vào cơ thể, và một khi đối phương hút hồn cổ vào rồi, thì sẽ hoàn toàn trở thành con rối bị hồn cổ khống chế, sinh tử đều nằm trong một ý