Thế giới 1: Huynh đệ tranh giành tình yêuchương 2_____Tôi là Lục Trăn, cho dù nhìn từ phương diện nào đi nữa, trong mắt người khác tôi là nhân sinh người thắng.Chưa đến 30 tôi đã là tổng tài nổi danh của một nhà công ty niêm yết, sự nghiệp thành công cũng xem như tuổi trẻ đầy hứa hẹn.
Tôi còn có một người yêu đồng tính tên là Ôn Dự, hắn không chỉ là hình mẫu tôi thích, mà còn là một ngôi sao điện ảnh rất có tiếng tăm.Tôi chưa bao giờ buồn vì tiền tài, càng không gặp phải sóng gió cuộc đời, có rất nhiều người cực kỳ hâm mộ mà không có được điều đó.Nhưng trên thực tế —— tôi chỉ là một vai phụ trong trò chơi tình yêu.Trong một khoảnh khắc hoang đường cuối cùng của trò chơi tình yêu đó, tôi đã thua hết cả bàn cờ.Tôi rốt cuộc là ai ?***【 đinh ——】【Giả thuyết hiện thực đang download——]【Chào mừng bạn đến với Công ty khoa học kỹ thuật Internet Giả Tưởng khám phá trò chơi nhập vai nhân vật ‘Nam phụ thâm tình’】Lâm Tử Nhiên nhắm mắt lại, hơi suy tư một lát, nhớ tới ngày hôm qua chính mình nhận được chuyển phát nhanh, bên trong là trò chơi mũ giáp giả thuyết hiện thực mới nhất được Công ty Giả Tưởng khai phá.
Công ty Giả Tưởng luôn tạo dựng được tên tuổi của mình với những trò chơi chế tác hoàn mỹ; hàng loạt trò chơi nhập vai ngày càng trở nên phổ biến được người chơi yêu thích, bán chạy trên toàn thế giới nhiều năm, đến nỗi hệ liệt “Nam phụ thâm tình” trước kia chưa từng nghe nói qua, phỏng chừng là mới chế tác.Dưới sự tò mò Lâm Tử Nhiên tiến vào trò chơi này, thế giới trò chơi dựa trên cơ sở dữ liệu của những cuốn tiểu thuyết gốc được tạo ra một cách ngẫu nhiên; vừa rồi nhận được tin tức đó là nhân vật mình hiện đang nhập vai.Khúc mở đầu một vài câu là tổng quan về cuộc đời Lục Trăn, nhưng thực tế khi chuyện xảy ra, không thể chỉ nói vài câu là xong.Lục Trăn mặc dù là tổng tài một công ty, cũng không vì tiền tài mà phát sầu, nhưng lại có một tuổi thơ không trọn vẹn.
Năm hắn mười tuổi thì mẹ hắn qua đời vì bệnh tật, không bao lâu thì cha hắn kết hôn với một người phụ nữ khác và mang về một đứa con riêng.
May mà mẹ kế không bao giờ đối xử khắt khe với hắn, đó là một người phụ nữ hiền lành như nước, thậm chí còn đối xử với hắn còn tốt hơn con ruột.
Dần dần khiến hắn mở lòng chấp nhận gia đình mới này, tiếp nhận người phụ nữ đó, cũng chấp nhận em trai hắn —— Lục Toại.Nhưng ngày hạnh phúc ngắn chẳng tày gang, vài năm sau hắn ngoài ý muốn bị bắt cóc, người phụ nữ kia vì cứu hắn mà chết.Năm đó Lục Toại mới mười hai tuổi, không thể chấp nhận sự thật như vậy, cho rằng mẹ mình vì Lục Trăn mà chết, vì thế giận chó đánh mèo với Lục Trăn.
Nhưng cha hắn lại thờ ơ với việc này, không những không để ý đến cái chết của vợ, mà thậm chí còn cảm thấy tiểu Lục Toại vô cớ gây rối; thời điểm khi hắn bất lực và đau đớn nhất, ông lạnh nhạt đưa hắn tới ký túc xá của trường.Vì sự việc đó Lục Trăn không thể đối mặt với Lục Toại, phải mất một thời gian dài hắn mới thoát ra khỏi bóng ma đó, khi hắn có ý muốn khôi phục cảm tình anh em thì mọi chuyện đã quá muộn, Lục Toại đã xa cách với hắn và cha, hơn nữa chọn đi du học một mình.Khi Lục Trăn 24 tuổi, Lục phụ bị bệnh qua đời; trước khi ông qua đời đã trao toàn bộ công ty cho hắn, mà Lục Toại thậm chí còn không xuất hiện trong lễ tang.Tình anh em càng giống như những người xa lạ.Cứ như vậy qua mấy năm, Lục Trăn quen Ôn Dự trong bữa tiệc từ thiện buổi tối.Khi đó Ôn Dự đã là một ngôi sao lớn trong giới giải trí, xuất đạo nhiều năm trường thịnh không suy, là mối tình đầu quốc dân.
Trong nháy mắt Lục Trăn nhìn thấy nam nhân kia, đột nhiên hiểu được cảm giác rung động là như thế nào, sau đó liền triển khai theo đuổi Ôn Dự.May mắn là, Ôn Dự không chán ghét hắn.Vài tháng sau, hai người trở thành người yêu của nhau, Lục Trăn đối với Ôn Dự rất săn sóc tỉ mỉ, mọi thứ đều nhượng bộ; bởi vì Ôn Dự không muốn công khai mối quan hệ nên hắn cũng không một câu oán giận làm tình nhân ngầm.
Thân phận của Ôn Dự xác định không thể giống người thường cho rằng tình yêu là chuyện của hai người, có quá nhiều điều băn khoăn; nếu Lục Trăn hắn đã yêu người này, đương nhiên sẽ tôn trọng quyết định của đối phương.Theo quan điểm của Lục Trăn, tình yêu không cần phải oanh liệt mà quan trọng là lâu dài, phù hợp quan điểm sống có thể kiên trì hỗ trợ lẫn nhau ...!Điều hắn yêu cầu là có một người bên cạnh làm bạn, nếu người này cũng là người mình thích thì không thể tốt hơn.“Lục Trăn.” Một giọng nói dễ nghe cắt ngang dòng suy nghĩ của Lâm Tử Nhiên.Lâm Tử Nhiên ngẩng đầu, nhìn người đàn ông đang ngồi trước mặt.Người đàn ông mặc áo gấm trắng rộng rãi, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác màu xám nhạt, đang lười biếng nhìn cậu; đôi mắt trong veo như bầu trời đêm sâu thẳm, khóe miệng hơi nhếch lên, tuy rằng không cười nhưng cũng như đang cười với bạn, mái tóc đen ngắn mềm mại dừng ở trên trán, độ dài vừa phải đến lông mày, khuôn mặt nhu hòa cũng không tổn hại đến vẻ hoàn mỹ của hắn.Ôn Dự chống khuỷu tay lên bàn, cười với Lâm Tử Nhiên: “Nghĩ gì mà nhập thần vậy?”Thật là một khuôn mặt tinh xảo, Lâm Tử Nhiên khụ ho khan một tiếng: “Anh suy nghĩ, khi nào em sẽ kết thúc buổi quay phim.”Ôn Dự cong mắt cười nói: “Rất nhanh.”Lâm Tử Nhiên nhíu mi không được tự nhiên, cầm lấy ly nước trên bàn uống một ngụm, thật lâu sau mới nhẹ nhàng thở dài một tiếng.Chuyện xưa nếu đến đây là kết thúc, thì có thể coi như một đoạn giai thoại, tuy rằng không phải chuyện tình yêu khắc cốt ghi tâm oanh oanh liệt liệt gì, thì cũng coi như năm tháng yên bình, nhưng vấn đề —— đây cố tình là một cuốn tiểu thuyết máu chó!Mà Lục Trăn không phải là nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết này, nhân vật chính là em trai của hắn, Lục Toại.Thực nhanh Lục Toại sẽ từ nước ngoài trở về, mở ra cốt truyện chân chính của thế giới này.Đến lúc đó hắn chẳng những cướp công ty từ tay Lục Trăn mà còn cướp đi người Lục Trăn yêu thương nhất, làm cho Lục Trăn hai bàn tay trắng!Lục Trăn từng bước lên làm tổng tài mà không biết, chính mình chỉ là nam 2 trong một cuốn tiểu thuyết máu chó.
Vai chính công - Lục Toại và vai chính thụ - Ôn Dự triển khai chuyện tình yêu ngược luyến lâm ly bi đát của bọn họ; Lục Trăn chỉ xuất hiện những lúc vai chính thụ Ôn Dự gặp đau đớn khổ sở cần sự trợ giúp, nam 2 thâm tình chẳng sợ bị đeo nón xanh cũng không hối hận.
Tác dụng duy nhất là thúc đẩy tình cảm công thụ, để tra công Lục Toại nhận ra tình yêu thực sự của mình với Ôn Dự, đồng thời gây trở ngại trong quá trình truy thê của Lục Toại.Loại tình tiết máu chó huynh đệ hai người vì một người mà đánh tới vỡ đầu chảy máu, quả nhiên là cốt truyện đam mỹ mấy chục năm như một, ngày càng nhiều người thích xem đoạn kinh điển này— đây là ý nghĩ đầu tiên của Lâm Tử Nhiên.Hóa ra, người đàn ông trước mặt là thụ —— đây là suy nghĩ thứ hai của Lâm Tử Nhiên.Nghĩ đến đây, Lâm Tử Nhiên ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Ôn Dự một cái.
Nhắc mới nói, Ôn Dự không được tính là thánh mẫu thụ bạch liên hoa truyền thống, mà ngược lại, hắn là một tra thụ.
Có thể ở trong làng giải trí nhiều năm sừng sững không ngã, trong mắt hàng ngàn fans đóng vai nam thần hoàn mỹ, nhiều năm như vậy cũng không có gì sai lầm; nếu không phải là một người hoàn mỹ vô khuyết, thì chính là một người cực kỳ giỏi về ngụy trang.Hiển nhiên Ôn Dự là người sau.Hắn lựa chọn Lục Trăn làm bạn trai của mình, cũng không phải vì hắn yêu Lục Trăn bao nhiêu, mà vì hắn cảm thấy Lục Trăn “thích hợp”.Thân phận của Lục Trăn có ích cho sự nghiệp của hắn, đồng thời Lục Trăn ổn trọng săn sóc không mang đến rắc rối nào cho hắn.
Vô luận là phương diện nào, Lục Trăn đều là một bạn trai đủ tiêu chuẩn…...!Đây cũng là lý do giai đoạn trước đó hắn chọn Lục Trăn làm bạn trai của mình, cho tới khi hắn gặp Lục Toại, vì tình yêu mà từ bỏ Lục Trăn.Nhưng dù sao hắn cũng không phải là người đặt tình yêu trên hết, cho nên lúc sau bởi vì Lục Toại ‘lừa gạt’ nên hắn lưu loát rời đi.Lâm Tử Nhiên thực ra có chút thưởng thức Ôn Dự, người này luôn rất rõ ràng mình muốn cái gì, không cần cái gì; dù làm gì thì mục đích đều rất rõ ràng, càng không mạo hiểm đem bản thân đặt ngay đầu sóng ngọn gió, ngay khi yêu đương, cũng suy tính mọi thứ rõ ràng.Lục Toại coi như là ngoại lệ duy nhất của hắn.Khụ, tóm lại, Ôn Dự sẽ sớm gặp lại Lục Toại khi về nước, triển khai một đoạn tình yêu vận mệnh đã định sẵn.
Sau đó chính mình sẽ sớm thăng chức thành bạn trai cũ; hơn nữa sau khi chia tay như cũ làm một lốp xe dự phòng đủ tư cách, giúp đỡ hùng hài tử em trai không bớt lo này hiểu thế nào là tình yêu chân chính, hy sinh bản thân thúc đẩy công thụ sớm thành thân thuộc!Ôi, vĩ đại, thiệt là quá vĩ đại!Lâm Tử Nhiên cầm ly nước lên, đang muốn uống một ngụm để tự điều áp, bỗng nhiên từ mu bàn tay truyền đến một trận ấm áp, Ôn Dự vươn tay ấn tay cậu lại, thở dài: “Nước lạnh.”Lâm Tử Nhiên: “……”Ôn Dự tự nhiên cầm lấy ly nước trong tay cậu, lại rót cho cậu một ly nước ấm, mới chậm rãi nói: “Công ty có chuyện gì sao?”Lâm Tử Nhiên thu tay về, độ ấm của đối phương vẫn còn lưu lại trên mu bàn tay: “Không có...”Ôn Dự hơi nhướng mày, trong mắt lộ ra vẻ suy tư: “Thật sao? Hôm nay anh có vẻ hơi thất thần, nếu thật sự gặp phải chuyện gì có thể nói chuyện cùng em, có lẽ em có thể giúp anh suy ngẫm lại biện pháp.”Lâm Tử Nhiên nghe vậy vẻ mặt trở nên nghiêm túc, rốt cuộc có chút cảm giác nguy cơ, cậu đánh giá người trước mắt, ngay cả NPC trò chơi mà cũng nhạy bén vậy sao? Nếu chính mình thực sự không để ý, chẳng phải mới tới tay thì đã Game Over luôn rồi không?Lâm Tử Nhiên không dám sơ ý nữa, cậu chân thành nhìn đối phương, cười nói: “Anh đang suy nghĩ chờ khi em quay xong bộ phim lần này, liền làm tiệc đón gió tẩy trần cho em.”Ôn Dự nhìn Lâm Tử Nhiên, thấy cậu thật sự không muốn nói nên cười gật đầu: “Được rồi.” Mỗi người ai cũng có chuyện không muốn nói với người khác, hắn cũng không có ý hỏi chuyện này tới cùng.Hắn đứng dậy: “Thời gian không còn sớm, chúng ta quay về thôi.”Hôm nay hắn tạm xin nghỉ phép ở đoàn phim, hắn xác định mối quan hệ yêu đương với Lục Trăn cũng đã một thời gian; nhưng vẫn luôn bận rộn với việc quay phim mới nên hai người hiếm khi gặp nhau.
Nếu không phải Lục Trăn gọi điện thoại cho hắn nói hôm nay vừa vặn đi công tác ở đây, hắn sẽ không chạy đến một chuyến, chậm trễ lâu như vậy cũng không tốt.Lâm Tử Nhiên cũng nhanh chóng đứng lên nói: “Để anh đưa em về.”Ôn Dự vẫy vẫy tay, lấy kính râm mang lên, nhếch môi nói: “Không cần, anh ngồi trong xe cả ngày cũng mệt rồi, tự em trở về được.”Đây là ý không muốn cùng Lục Trăn đi ra ngoài, Lâm Tử Nhiên tự nhiên là muốn thể hiện một chút tình thú mà thôi, cũng không miễn cưỡng, cười nhìn Ôn Dự xoay người rời đi.Sau đó cậu ngồi trở lại vị trí ban đầu, thấy trên bàn còn nhiều món ngon chưa động qua, không nhịn được gắp một miếng lên nếm thử, Wow! Không nghĩ tới hương vị thật không tệ, trò chơi này ngay cả vị giác khứu giác cũng đã suy xét tới, một bàn đạo cụ chi tiết tỉ mỉ như này.
Cậu nghĩ đến lúc nhập vai nhân vật còn có thể tận hưởng mỹ thực trong trò chơi, trò chơi trải nghiệm cuộc sống như vậy thật ý nghĩa! Không biết còn mang đến cho cậu những bất ngờ gì tiếp theo đây.Ăn uống no đủ, Lâm Tử Nhiên dựa vào sô pha, chợt nhớ tới ngẩng đầu lên cảm khái: “Ai ya, cho nên loại đàn ông săn sóc ôn nhu như Lục Trăn, vừa không lì lợm la liếm cũng không cường thủ hào đoạt, còn chưa đủ lãng mạn cùng giảo hoạt, quả nhiên là mệnh vạn năm nam phụ mà!”Cậu đưa tay lên sờ tóc mình, trên mặt lộ ra vẻ thổn thức, phảng phất trên đỉnh đầu nón xanh chậm rãi hiện lên ......"Cậu đang sờ cái gì?"Lâm Tử Nhiên sửng sốt một cái, lập tức ngồi thẳng người, người nào đang nói chuyện? !"Tôi là trò chơi trí năng hỗ trợ thao tác, cậu có thể gọi tắt tôi là hệ thống, nhân loại các cậu hình như quen với cách gọi này hơn."Lâm Tử Nhiên thử dò hỏi trong đầu: “Tại sao vừa rồi ngươi không xuất hiện?”Hệ thống: "Sau khi phân tích, tôi cho rằng vừa rồi xuất hiện sẽ ảnh hưởng không tốt đến diễn xuất của cậu, rất dễ khiến nhân vật cốt truyện trở nên cảnh giác, cho nên không xuất hiện."Lâm Tử Nhiên sờ sờ cằm chính mình, không nghĩ tới trò chơi này có một hệ thống, nhưng thật ra suy xét rất cẩn thận, cũng không biết là công năng gì.Lâm Tử Nhiên: “Ngươi đã là hệ thống, vậy ngươi có thể làm cái gì? Bàn tay vàng? Ngoại quải? Đổi vật phẩm?”Hệ thống: "Trọng tâm của trò chơi này là