chương 58Hai mươi phút sau, Lâm Tử Nhiên một mình lẻ loi gục đầu ở trong đồn cảnh sát, túng như chim cút.Vô luận hiện thực hay trò chơi thì đây cũng là lần đầu cậu vào đồn công an.Tuy rằng biết trước mặt chỉ là NPC, nhưng từ đáy lòng đột nhiên sinh ra cảm giác kính sợ nơi này, khiến cậu thấp thỏm vô cùng.Chú cảnh sát ở đối diện nhìn cậu, xụ mặt tiến hành phê bình giáo dục: “Quấy rầy theo dõi người khác là không đúng, có biết không?”Lâm Tử Nhiên gật gật đầu, so ra còn ngoan ngoãn hơn lúc thầy giáo dạy bảo.Chú cảnh sát: “Nói cho chú biết, tại sao con lại theo dõi quấy rầy hắn?”Lâm Tử Nhiên: “Con đối với hắn nhất kiến chung tình.”Chú cảnh sát: “Theo đuổi người khác cũng phải trưng cầu ý kiến của đối phương, con hiểu không?”Lâm Tử Nhiên: “Hiểu hiểu.”Chú cảnh sát: “Tên tuổi, giới tính, số điện thoại...”Lâm Tử Nhiên thầm nghĩ, quả nhiên tới đồn công an nhất định phải khai báo giới tính của chính mình sao? Phim truyền hình, ta khinh.Bất quá phải nói, đầu năm nay muốn thông qua vẻ ngoài hòng phân biệt giới tính của một người ngày càng khó, cho nên việc báo cáo giới tính của bản thân cũng là điều bình thường đi?Lâm Tử Nhiên “Lộ Hiểu Đông, nam, 20 tuổi, 199xxxxxxxx.”Sau khi đăng ký xong, chú cảnh sát thấy Lâm Tử Nhiên có thái độ tốt, vẫn là sinh viên đang đi học cho nên giọng điệu biểu tình dịu đi không ít, nói: “Con gọi điện cho người nhà đi, để họ tới đây đón về.”Lâm Tử Nhiên nghe lời này lại do dự.Này hơn nửa đêm gọi điện thoại cho cha mẹ Lộ Hiểu Đông, lúc trước thái độ bọn họ đối với mình lạnh nhạt xen lẫn phiền chán… Không nói đến bọn họ có quản mình hay không, Lâm Tử Nhiên cũng không muốn lấy chuyện mất mặt này mà phiền toái đến họ.
Lộ Hiểu Đông đã đủ xui xẻo, nếu bị cha mẹ hắn biết bởi vì theo dõi quấy rầy người khác mà vào đồn công an ngồi uống trà, nói không chừng còn đối hắn thất vọng thêm...!Đứa nhỏ này tuy rằng phản nghịch nhưng vẫn còn chút lòng tự trọng, khẳng định không hy vọng chuyện này bị người trong nhà biết.Tưởng tượng đến thái độ Lộ Mậu Phong và Phùng Uyển, Lâm Tử Nhiên liền cảm thấy đau răng không thôi, sợ là vô duyên vô cớ tự tìm khó chịu.Quá sốt ruột.Tất nhiên không thể tìm ba mẹ Lộ...Tròng mắt Lâm Tử Nhiên vừa chuyển: “Ba mẹ con đi công tác hết rồi, con gọi anh trai tới đón được không?”Chú cảnh sát: “Được.”Lâm Tử Nhiên lấy điện thoại ra gọi cho Tưởng Huyên.Lộ Hiểu Đông liếm cẩu anh lâu như vậy, anh thân là đại ca, chút việc nhỏ này tất phải che chở tiểu đệ đi? Đây là chức trách và nghĩa vụ thân là đại ca đâu!Chuyện xã hội thì tìm người xã hội giải quyết!Tưởng Huyên đang đánh bài cùng mấy người bạn, điện thoại đột nhiên vang lên, hắn một tay ném ra một lá bài, tay kia cầm điện thoại, âm thanh trầm thấp: “Uy?”Lâm Tử Nhiên có tật giật mình, thập phần khẩn trương, nhìn vào mắt chú cảnh sát đối diện, cậu thấp giọng cẩn thận nói: “Anh ơi, em có chút chuyện, ở trong đồn cảnh sát, anh có thể tới đón em không..”Tưởng Huyên hơi trầm mặc, tiểu tử Lộ Hiểu Đông này tuy cả ngày ở bên ngoài chơi bời lêu lổng nhưng vào đồn công an là lần đầu tiên, chẳng lẽ phiêu xướng rồi bị bắt?“Cậu làm cái gì?” Hắn hỏi.Lâm Tử Nhiên có chút khó mở miệng: “Em, em, em, chính là… ”‘Em’ nửa ngày cũng không nói ra lời.Tưởng Huyên thầm nghĩ quả nhiên là thế, chỉ không nghĩ tới cậu dám làm mà không dám nhận, thế nhưng còn không biết xấu hổ.
Tuy rằng không nhìn trúng Lộ Hiểu Đông, nhưng rốt cuộc cậu cũng là người đi theo chính mình hỗn, khó có lúc mở miệng cầu mình hỗ trợ, chút việc nhỏ này đương nhiên mình sẽ không mặc kệ.Tưởng Huyên nhàn nhạt mở miệng: “Cậu ở đồn cảnh sát nào?”Lâm Tử Nhiên vừa nghe ngữ khí của hắn, biểu tình dần buông lỏng, thầm nghĩ bái đại ca