chương 79Hơi thở Tưởng Huyên dừng ở bên tai cậu, thanh âm trầm thấp từ tính mang theo ý tứ dịu dàng: “Anh thật sự rất nhớ em, trước kia em thích nhất chính là đi theo anh, chúng ta còn có thể giống như trước được không?”Lâm Tử Nhiên trừng mắt nhìn hắn, hạ giọng cả giận nói: “Thả tôi ra.”Tưởng Huyên cười, hài hước nhìn cậu: “Em đáp ứng để cho anh theo đuổi em, thì anh sẽ buông tay.”Lâm Tử Nhiên: “….” Móa, người này chơi xấu!Tưởng Huyên tham lam nhìn khuôn mặt nam hài.
Hắn đã lâu chưa nhìn thấy cậu, giờ phút này không kìm lòng được nữa, trực tiếp cúi đầu hôn xuống, bỏ qua sự phản kháng của nam hài, một tay bóp chặt cằm, buộc cậu phải mở miệng.Ưm ~ ưm ~ ưm ~Lâm Tử Nhiên bị hôn đến chảy cả nước mắt, aaaa, làm sao bây giờ, cậu nhấc chân lên đá kết quả bị Tưởng Huyên dễ dàng áp chế.Tưởng Huyên hôn lên khóe môi của thiếu niên, tầm mắt hạ xuống, dừng ở cần cổ trắng nõn thon dài của cậu, cúi đầu, một nụ hôn nhẹ nhàng đáp xuống cổ cậu.Lâm Tử Nhiên cảm thấy trên cổ ngứa ngáy, người đàn ông này rõ ràng nổi lên dục vọng với cậu, không được...!Cần phải tự cứu mình, suýt chút nữa cậu đã quên nhược điểm của Tưởng Huyên!Trong nguyên cốt truyện, lần đầu tiên Ninh Bách chia tay với Tưởng Huyên là vì cái gì?Là bởi vì vị hôn thê của Tưởng Huyên!Chính mình thế mà để quên manh mối quan trọng như vậy! Tuy rằng cái vị hôn thê kia căn bản không lên sân khấu, nhưng có sự tình vị hôn thê của Tưởng Huyên, người nào đi theo hắn hỗn mà không biết?!Lâm Tử Nhiên hai mắt đẫm lệ, cậu bỗng nhiên nghẹn ngào, dùng thanh âm ẩn nhẫn bi ai nói: “Huyên ca, anh có biết tại sao em không thể tiếp nhận anh không?”Tưởng Huyên nghe thấy ngữ khí thiếu niên thay đổi, trìu mến ngẩng đầu nhìn cậu.Ánh mắt Lâm Tử Nhiên mang theo sự lên án, phảng phất như chịu khuất nhục, cậu nói: “Em không muốn làm kẻ thứ ba! Hơn nữa, nếu Tống tiểu thư biết đến sự tồn tại của em, anh cho rằng cô ấy sẽ bỏ qua cho em sao?”Động tác Tưởng Huyên rốt cuộc cũng ngừng, biểu tình hơi sững lại.Lâm Tử Nhiên lã chã chực khóc: “Anh căn bản không nghĩ đến điểm này đúng không? Anh đối với em, chẳng qua chỉ là sinh ra một chút hứng thú, muốn chơi đùa mà thôi...”Trong lòng Tưởng Huyên chùng xuống, vội vàng nói: “Không phải..”Lâm Tử Nhiên: “Vậy thì anh đi giải trừ hôn ước trước rồi hãy đến tìm em!”Tưởng Huyên: “……”Lâm Tử Nhiên thấy Tưởng Huyên rốt cuộc không còn lời nào để nói, vẻ mặt cậu rất chi là bi thương, trong lòng lại cho mình một dấu V.
Tại sao trong nguyên cốt truyện đường tình của Tưởng Huyên lại nhấp nhô như thế? Ninh Bách lương bạc là nguyên nhân thứ nhất, nhưng bên người hắn đồng đội heo kéo chân sau có quá nhiều! Vị hôn thê của hắn không dễ chọc, lão cha của hắn cũng không dễ chọc, người nhà và bạn bè của hắn cũng không dễ chọc.Không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo.Chẳng qua hiện tại cốt truyện sụp đổ rồi, chính mình đem những việc này quên mất mà thôi! Nhớ tới trước đây khi cậu mới đến thế giới này, còn chuẩn bị về sau ngồi ăn dưa xem náo nhiệt đâu...!May mắn liền nghĩ tới!Hầy, mình choáng đầu mới cùng Tưởng Huyên cứng đối cứng!Hiện tại chỉ cần chính mình cho hắn một chút hi vọng, tạm ổn định Tưởng Huyên là được, hắn không giải trừ hôn ước chính mình liền có thể theo lẽ đương nhiên cự tuyệt, nếu hắn thật sự muốn giải trừ hôn ước...!Hắc hắc, chờ hắn làm xong chuyện thì cậu đã sớm đi đến thế giới tiếp theo rầu!Tưởng Huyên nhìn thiếu niên hai mắt phiếm lệ, tâm liền mềm, vừa rồi suýt chút nữa hắn lại vì xúc động mà phạm sai lầm.
Hắn buông tay Lâm Tử Nhiên ra, đem cậu ôm vào trong ngực, thương tiếc nói: “Đừng khóc, anh sẽ không chạm vào em!”A, chủ nghĩa đại nam nhân!Lâm Tử Nhiên rũ mắt, nói: “Anh sẽ cùng Tống tiểu thư giải trừ hôn ước sao?”Tưởng Huyên do dự một lát: “Cho anh một chút thời gian.”Lâm Tử Nhiên lập tức la lối khóc lóc, đỏ cả mắt nói: “Em sẽ không kết giao cùng nam nhân đã có vị hôn thê, hay là nói, anh căn bản không có ý định nghiêm túc cùng em kết giao, chỉ là có ý muốn chơi đùa với em mà thôi?”Lâm Tử Nhiên từng bước ép sát khiến Tưởng Huyên đau đầu không thôi, hắn bất đắc dĩ nói: “Em đừng suy nghĩ vớ vẩn, anh đối với em là chân thành, chuyện cô ta anh sẽ nghĩ cách.”Ha hả, cần thời gian nghĩ cách? Nam nhân thối, một chút thủ đoạn nhỏ này nghĩ có thể lừa được tôi sao?Lâm Tử Nhiên bình tĩnh nói: “Em phải về đây.”Tưởng Huyên không nỡ buông tay, khẽ cọ xát bên tai cậu: “Ngày mai anh lại đến gặp em, ân?”Cái gì, ngày mai anh còn muốn tới nữa hả?!Lâm Tử Nhiên mặt mũi tái mét.Đúng lúc này Ninh Bách rốt cuộc tìm đến, hắn vốn là muốn tới nhìn Lâm Tử Nhiên một chút, ai ngờ lên lầu lại không thấy ai ở đó, cho nên đi xuống dưới tìm.
Bởi vì nghe thấy động tĩnh bên này, đi qua, ngoài ý muốn phát hiện nam hài dây dưa cùng Tưởng Huyên.Mắt thấy hốc mắt nam hài phiếm hồng, một bộ mới vừa bị cưỡng hôn qua, trong lòng Ninh Bách hừng hực lửa giận, hắn hết sức khắc chế mới không để lộ một mặt đáng sợ ở trước mặt nam hài.Ánh mắt Ninh Bách lạnh băng nhìn Tưởng Huyên: “Hình như tôi đã từng nói qua, mong Tưởng tổng không cần dây dưa với em ấy nữa.”Tưởng Huyên hồn nhiên không thèm để ý.
Bất quá lần trước Ninh Bách ỷ vào mình là người nam hài thích nhất, nhưng bây giờ hắn chính là người mà em ấy ghét nhất đâu..Tưởng Huyên nhướn mày cười: “Như thế nào? Hai người đã chia tay rồi mà còn quản chặt như vậy?”Sắc mặt Ninh Bách lạnh lùng, nhưng thực nhanh hắn lại trầm giọng.
nói: “Tôi là anh trai của em ấy.”Tưởng Huyên ngẩn ra, ngay sau đó lộ ra ánh mắt thập phần vớ vẩn và buồn cười.
Này mà Ninh Bách cũng nói ra cho được! Ai mà không biết quan hệ giữa Lộ Mậu Phong và đứa nhỏ Lộ Hiểu Đông này không tốt, từ trước đến nay đều không để ý đến đứa nhỏ này, nếu không cũng sẽ không để cho cậu ở bên ngoài lêu lổng cả ngày.
Phùng Uyển là người điên, tâm tâm niệm niệm đều là con trai ruột, căn bản mặc kệ Lộ Hiểu Đông sống chết.Lộ Hiểu Đông không hận chết anh đã là tốt lắm rồi, ở đó mà nhận anh trai?!Tưởng Huyên cong khóe môi: “Lần sau nếu muốn xen vào chuyện của người khác thì lấy cái cớ hay một chút.”Lâm Tử Nhiên mặt vô biểu tình: “Anh ấy là anh trai tôi.”Tưởng Huyên: “……..”Lâm Tử Nhiên: “Anh có thể buông tay ra chưa?”Trong mắt Tưởng Huyên biến ảo, hắn không cho rằng nam hài sẽ nhận người anh trai này, sở dĩ thừa nhận chỉ sợ là vì tránh né chính mình mà thôi.
Bất quá bây giờ Ninh Bách ở đây, ép buộc cũng vô nghĩa, không bằng tạm thời cứ để cậu rời đi.Tưởng Huyên buông lỏng tay ra.Lâm Tử Nhiên không thèm nhìn bọn họ, lập tức tăng nhanh bước chân rời đi! Cậu mới không muốn ở lại cái chỗ này đâu.Tự hai bọn họ xử lý đi, tóm lại đừng tìm cậu là được!Mắt thấy Lâm Tử Nhiên rời đi, Ninh Bách dùng ánh mắt cực kỳ lạnh lùng nhìn Tưởng Huyên, chậm rãi nói: “Anh không chịu buông tay?”Tưởng Huyên cũng khiêu khích nhìn hắn: “Chẳng lẽ anh định buông tay?”Ninh Bách biểu tình vô vị nhìn hắn, nghĩ đến việc hắn làm những sự tình đó...!Tưởng Huyên không có khả năng không biết hậu quả của việc làm như vậy, nhưng hắn vẫn làm vậy.
Hắn vì đả kích chính mình mà không tiếc làm tổn thương nam hài, hủy diệt hy vọng cuối cùng và sự kiên trì của cậu.Tức giận trong lòng Ninh Bách rốt cuộc không ngăn được, tiến lên nắm lấy cổ áo của Tưởng Huyên, lạnh lùng nói: “Anh có biết mình đang làm gì không?!”Ánh mắt Tưởng Huyên cũng trở nên lạnh lùng: “Đương nhiên tôi biết mình đang làm gì, anh lại có tư cách gì mà giáo huấn tôi?”Ninh Bách không nhịn được nữa, đấm một quyền vào mặt Tưởng Huyên!Lệ khí trong mắt Tưởng Huyên hiện lên, hai người cứ như vậy lao vào đánh nhau! Hận không thể giết chết đối phương!Tưởng Huyên bị đánh lảo đảo một bước.Ninh Bách lau một chút máu nơi khóe miệng, trong mắt là cảm xúc vô cùng khổ sở.
Phía trước thậm chí hắn còn không dám biểu hiện ra trước mặt Lâm Tử Nhiên, bởi vì hắn muốn giả vờ như không có chuyện gì trước mặt nam hài, giả bộ mạnh mẽ, không muốn bi thương của chính mình lây bệnh cho cậu, hắn hi vọng nam hài có thể tồn tại tích cực vui sướng như ánh mặt trời.Nhưng người này thì sao?Giọng nói Ninh Bách khàn khàn, vô cùng thống khổ: “Anh không nên làm như vậy, anh có biết cậu ấy để ý người nhà của mình bao nhiêu không..”Đó là hy vọng cuối cùng của cậu.Cho dù Lộ Mậu Phong và Phùng Uyển không yêu thương cậu đủ nhiều, nhưng chỉ cần hắn vĩnh viễn không xuất hiện, Lộ Hiểu Đông vẫn là con trai duy nhất của bọn họ, ít nhất có thể duy trì mặt ngoài giả dối.
Chờ Lộ Hiểu Đông tốt nghiệp, chậm rãi trưởng thành, bước chân vào xã hội, cậu sẽ tiếp xúc với càng nhiều người càng nhiều chuyện.
Có lẽ một ngày nào đó cậu sẽ suy nghĩ cẩn thận, đi ra khỏi gia đình không yêu thương mình, đi thu hoạch người yêu thương cậu và gia đình mới, cậu còn có vô hạn khả năng..
đi qua nhân sinh bình phàm đơn giản thuộc về mình.Bí mật này vốn nên được vĩnh viễn chôn giấu.Chính là anh đang làm cái gì? Vì tâm tư bản thân, đập tan hoàn toàn giấc mộng 20 năm của cậu, mổ ra sự thật đẫm máu, cho cậu biết vì sao chính mình không được yêu thương, cho cậu biết bản thân mình chỉ là một thay thế phẩm, biến cậu thành một hồi chê cười không rõ đầu đuôi.Làm cho cậu ngay cả một chút niệm tưởng cũng không có.Hài tử tuổi này tâm trí chưa đủ chín chắn, suy nghĩ dễ dàng cực đoan, vạn nhất cậu không nhận nổi đả kích, xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ?Tưởng Huyên nhìn biểu tình Ninh Bách như vậy, hơi giật mình, trong lòng dâng lên cảm xúc bực bội, hắn lạnh lùng nói: “Cha mẹ như vậy không cần cũng thế, em ấy rời khỏi bọn họ là việc tốt, tôi tự nhiên có thể bảo vệ em ấy, ở bên người tôi em ấy càng tốt hơn trước.”Vẻ mặt Ninh Bách thống khổ, giọng nói khàn khàn: “Cho nên, anh liền nói cho Lộ Mậu Phong thân thế của tôi, để Hiểu Đông hận tôi, như vậy anh liền có thể theo đó mà vào phải không? Anh căn bản còn không biết em ấy muốn cái gì...”Kỳ thực Tưởng Huyên cũng biết làm như vậy chắc chắn sẽ làm tổn thương nam hài, nhưng hắn tin tưởng mình có thể khống chế hết thảy, nhân cơ hội thu nạp cậu vào dưới cánh chim của mình, để cậu từ nay về sau đều tín nhiệm ỷ lại hắn.Bỗng nhiên hắn giương mắt, sắc mặt kịch biến: “Hiểu Đông, sao em lại trở lại?”Lâm Tử Nhiên đứng cách đó không xa.Sở dĩ cậu đi rồi quay lại là vì chợt nhớ ra, vạn nhất hai tên gia hỏa này đánh nhau ở chỗ này, nháo đến khó coi, vì thế định quay lại nói mấy câu để họ muốn đánh thì đi ra ngoài mà đánh.Ai biết lại nghe được.Quả nhiên là do Tưởng Huyên thọc ra.Thạch chùy.Tưởng Huyên nhìn ánh mắt thiếu niên, tâm không khỏi chùng xuống, trước đó hắn còn chưa có cảm giác khủng hoảng như vậy, giống như sắp mất đi đối phương hoàn toàn, hắn không nghĩ tới sẽ bị nghe được.Không thể cãi lại.Môi Tưởng Huyên giật giật: “Hiểu Đông...”Lâm Tử Nhiên mặt không hề cảm xúc, lạnh lùng nhìn hắn: “Tôi muốn nói, tốt nhất các anh nháo ở ngoài trường, đừng đánh nhau ở đây, bất quá có nghe hay không thì tùy các anh, tôi đi đây.”Nói xong lần nữa xoay người rời đi.Tưởng Huyên muốn tiến lên đuổi theo để giải thích, nhưng chính là nên giải thích như thế nào? Chỉ cần chuyện này không bị biết, hắn cho rằng chính mình vẫn luôn có cơ hội, hắn không sợ Ninh Bách vạch trần hắn, bởi vì Ninh Bách không được tín nhiệm...!Nhưng lúc này đây, là chính tai thiếu niên nghe được.Tưởng Huyên chưa bao giờ có một khắc hiểu rõ ràng như vậy.Cậu sẽ hận hắn.Thậm chí lúc này hắn cũng không dám đuổi theo.Bởi vì sợ hãi phải đối mặt với ánh mắt tuyệt vọng và đầy hận thù của thiếu niên.Hắn thật sự, làm sai rồi sao..?Ninh Bách cũng không ngờ lại bị nghe được, hắn vẫn luôn biết Tưởng Huyên là đại ca mà thiếu niên tín nhiệm nhất, cho nên sau khi gặp phải đả kích như vậy, không muốn nói cho hắn biết chuyện như vậy, dậu đổ bìm leo, đều do hắn không khống chế được chính mình.Ninh Bách khẽ cắn môi, vẫn xoay người đuổi theo.Hắn thật sự không yên tâm.Lâm Tử Nhiên đã về tới ký túc, nhìn thần sắc lo lắng nôn nóng của Ninh Bách.Cậu im lặng một lúc, chợt thở dài, nhếch khóe môi: “Tôi sẽ dọn tới nhà anh ở.”Ninh Bách kinh ngạc nhìn cậu, tựa hồ rất kinh ngạc Lâm Tử Nhiên sẽ nói ra lời như vậy.Lâm Tử Nhiên nhún nhún vai nói: “Tưởng Huyên sẽ lại tới nữa, tôi không hy vọng nháo quá khó coi ở trường.”Ngày qua ngày, làm người không được thanh tịnh.Cậu không muốn trước khi Lộ Hiểu Đông chết, cuối cùng lưu lại truyền thuyết vườn trường là câu dẫn con trai ruột của mẹ, nam nhân vì cậu mà tranh giành tình cảm.Không muốn những lời gièm pha dán nhãn trên người Lộ Hiểu Đông.Tuy rằng cậu có thể không biết xấu hổ, nhưng vẫn nên chừa chút thể diện cho Lộ Hiểu Đông.Lâm Tử Nhiên không có nhiều đồ, rất nhanh liền thu thập tốt, trực tiếp ngồi xe Ninh Bách về nhà hắn.Một đường này Ninh Bách thập phần yên tĩnh, nhưng nhìn tay hắn nắm chặt vô lăng là có thể thấy được, kỳ thực hắn rất khẩn trương, tâm tình cũng không bình tĩnh.Lâm Tử Nhiên lần nữa vào nhà Ninh Bách, tâm tư có chút bay xa...!Thật ra cậu không nhất định phải tới nơi này ở, nhưng dù sao cũng sắp phải đi rồi, cho nên không thể bắt bẻ nhiều như vậy.Ninh Bách vẻ mặt phi thường ngưng trọng, hắn ho nhẹ một tiếng, mang theo Lâm Tử Nhiên đi vào phòng ngủ của hắn: “Em liền ở chỗ này đi.”Sắc mặt Lâm Tử Nhiên lạnh đi, tên gia hỏa này không chịu nổi khảo nghiệm, nhanh như vậy liền hiện nguyên hình!Ninh Bách biết cậu hiểu lầm, lập tức nói: “Anh ngủ trên sô pha.”Ha hả, Lâm Tử Nhiên không tin, cái nhà lớn như vậy chỉ có một căn phòng có giường, phòng cho khách đều không có?Cậu đẩy cửa ra đi vào xem.Thư phòng, phòng tập thể thao, phòng tắm nắng, phòng tạp vật, kho chứa đồ…Đậu má! Thực đúng là chỉ có một phòng ngủ.Đừng nhìn phòng ở lớn, nhưng mà từ đầu đến đuôi chỉ có một người ở, như là căn bản không có nghĩ tới sẽ có bất luận người nào tới ở, người này cũng quá quái dị rồi đi!Chính mình để Ninh Bách ngủ trên sô pha, Lâm Tử Nhiên có chút nghi ngờ quyết định của mình là sai lầm, có lẽ cậu không nên tới đây.Không bằng đi thuê phòng khách sạn.Mắt thấy Lâm Tử Nhiên phải đi, Ninh Bách vội vàng cẩn thận nói: “Em ở nơi này không quan hệ, nếu em thật sự để ý, anh có thể dọn ra ngoài.”Lâm Tử Nhiên “……”Cậu bình tĩnh nhìn Ninh Bách hồi lâu, nhìn vẻ mặt căng thẳng bất an của nam nhân, đột nhiên bình thường trở lại! Phi! Tại sao lại săn sóc chính mình như vậy! Đây chẳng phải là cơ hội tốt để trả thù Ninh Bách sao!Kỳ thực cậu là người lòng dạ hẹp hòi.Lâm Tử Nhiên đột nhiên cười ha hả, nhướn mày nói: “Vậy anh liền ngủ trên sô pha đi.”Nói xong trực tiếp kéo hành lý đi vào phòng ngủ.Lâm Tử Nhiên khoanh tay trước ngực, sâu kín nằm đó.Lâm Tử Nhiên: “Tôi vào thế giới này bao lâu rồi?”Hệ thống: “Gần hai tháng rồi.”Lâm Tử Nhiên: “Sắp khai giảng..”Hệ thống: “Không sai.”Lâm Tử Nhiên: “Xem ra tôi nên chuẩn bị rời khỏi, tôi đến để chơi trò chơi, chứ không phải tới để chơi trò chơi đi học.”Hệ thống:……………………Lâm Tử Nhiên ngủ thoải mái trên giường lớn, ngày hôm sau tỉnh lại thì đã đến giờ rồi.Ninh Bách đã giúp cậu nấu một bữa trưa thịnh soạn.Đúng vậy, là bữa trưa, bởi vì Lâm Tử Nhiên ngủ nướng a! ~Ninh Bách làm cho cậu món bò bít tết chiên và nước trái cây, Lâm Tử Nhiên ngửi ngửi, ăn một miếng, ừm, cậu vẫn tương đối thích bít tết tám phần chín.Ăn cơm trưa xong,