Tư Đồ Thuần vừa vào bên trong liền quay đầu nhìn Hoa Thần.
Hoa Thần bị ánh mắt này nhìn đến cả người không được tự nhiên, nói:" Đừng nhìn chị như thần tiên như vậy, cái nhìn này chị không nhận nổi đâu.
"
Tư Đồ Thuần giả vờ cảm động mà hít hít mũi:" Chị căn bản không phải người phàm, tài nguyên lần này tốt như vậy, còn có thể giành được cho một người flop như em? Như vậy sao có thể là người thường.
"
Hoa Thần:" Không phải, thật ra là nhãn hàng này muốn mời em, bên phía công ty kêu thế nào bọn họ cũng nhất định mời em, tiền quảng cáo bọn họ đã trả tới năm con số rồi, lần này tiền quảng cáo của em đã bằng tiền quảng cáo của diễn viên đang nổi, chị nghĩ đi nghĩ lại thế nào cũng cảm thấy không thực.
"
Đừng nói Hoa Thần thấy không thực, mà Tư Đồ Thuần cũng cảm thấy bản thân đang đi trên bông, từng bước nhẹ tênh bước thêm vài bước nữa chỉ sợ cô còn tưởng bản thân thật sự làm tiên rồi.
Là một cô tiên sắp hết flop.
Ai quan tâm lạ hay không chứ? Chẳng phải bọn họ chính là nhắm trúng nhan sắc này nên mới nhất định phải mời cô hay sao?
Có vài nhãn hàng chỉ nhắm trúng nhan sắc, diễn thoại cho dù có thế nào đối với bọn họ cũng không có vấn đề gì.
Bọn họ có thể khống chế dư luận còn có thể cắt ghép lồ ng tiếng.
Bởi vì bên họ có người xử lí hậu kỳ chuyên nghiệp, chuyên nghiệp tới mức từng cái lồ ng tiếng, đều khớp với cái nhép miệng của người quay quảng cáo.
Nhân viên trong đoàn vừa thấy bọn họ liền chạy tới, phía sau còn có một người đẩy thùng trang điểm về phía này, Hoa Thần nói chuyện với nhân viên xử lí kịch bản, còn Tư Đồ Thuần đứng bên cạnh nhân viên trang điểm.
Nhân viên trang điểm đem một cái ghế gỗ đặt xuống một góc, liền đưa ánh mắt có chút khó xử nhìn Tư Đồ Thuần.
- Thật ngại quá, ở đây muốn dùng phòng trang điểm phải đợi tới nửa tiếng, nên chúng ta trang điểm ở đây được không? Nếu, nếu em không thích thì để chị tới xếp hàng dùng phòng trang điểm.
Tư Đồ Thuần nhìn xung quanh một vòng liền lắc đầu:" Em ngồi ở đây trang điểm là được, như vậy vừa nhanh vừa có thể làm quen với mọi người.
"
Đối với những chuyện này Tư Đồ Thuần không muốn làm khó người khác, có chỗ ngồi đã là may mắn lắm rồi, đời trước Tư Đồ Thuần còn phải ngồi trên rơm để trang điểm.
Tư Đồ Thuần ngồi xuống ghế, người trang điểm mới bắt đầu trang điểm cho cô.
Ánh sáng, âm thanh vẫn chưa sắp xếp xong nên có chút hổn loạn, bọn họ đều rất khẩn trương, lâu lâu có vài tiếng nói chuyện thì còn lại đều là tiếng lạch cạch lúc đặt dụng cụ.
Gần nửa tiếng Tư Đồ Thuần mới trang điểm xong, những người còn lại cũng đã đặt máy quay, thử âm thanh xong.
Hoa Thần lúc này mới từ bên ngoài lật đật chạy vào, tay còn cầm theo không ít đồ uống mà chia cho mọi người, Hoa Thần tới bên cạnh Tư Đồ Thuần đưa cho cô một ly trà sữa nóng, đưa cho người trang điểm một ly, mới tìm ghế ngồi xuống bên cạnh.
Hoa Thần không biết từ đâu lấy ra hai cái chân gà đưa tới trước mặt bọn họ, nói:"Hai người muốn ăn chân gà không?"
Người trang điểm không từ chối, nhưng trong giờ làm việc không thể ăn, chỉ nhận lấy rồi đem bỏ vào túi áo.
Tư Đồ Thuần vừa nhận lấy đã bóc ra ăn.
Tư Đồ Thuần ăn xong một cái vẫn còn thèm mà li3m môi.
Một lát Tư Đồ Thuần nhất định mua chân gà về làm quà cho Tân Tử, vừa có thể làm quà vừa có thể ăn.
Tiện biết bao nhiêu chứ.
Tư Đồ Thuần ăn xong nhân viên mới kêu cô vào khung ảnh chuẩn bị phát trực tiếp, sản phẩm lần này chính là son môi, là màu son người trang điểm lúc nãy vừa bôi lên môi cho cô.
Tư Đồ Thuần không thích màu quá sáng