Hoa Thần nghe lời này liền nắm chặt vai Tư Đồ Thuần, nhìn một lượt từ trên xuống dưới.
- Trúng độc? Em bị khó chịu? Đau bụng hay nhức đầu? Chị gọi xe cấp cứu cho em.
Cô thấy Hoa Thần muốn trở vào gọi xe cấp cứu liền kéo người lại.
- Độc này bác sĩ bó tay rồi, em bị ảo giác, chị nhanh thọt lét em đi, thọt lét xong sẽ hết.
Hoa Thần nghi ngờ mà nhìn Tư Đồ Thuần, nhưng vẫn làm theo ý cô.
Tư Đồ Thuần bị nhột cười đến lưng không thẳng được, níu tay vào tường mà thở gấp.
Không mơ.
Cũng không phải ảo giác.
Hoa Thần chỉ thấy một tàn ảnh chạy nhanh về phòng, bộ dáng hớt hải như gặp quỷ.
Y vốn dĩ không hiểu được người lập gia đình nghĩ gì, nếu hiểu được Hoa Thần nhất định sẽ lập gia đình.
Bộ dáng cười đến thở gấp, hai chân nhũn ra muốn đứng cũng không đứng vững, vậy mà giây trước giây sau như hồi phục đủ sức lực mà chạy một mạch thẳng về phòng.
Hoa Thần ngó xung quanh một chút liền đóng sập cửa.
Tư Đồ Thuần vừa vào phòng liền vơ lấy điện thoại, nhìn thấy hình ảnh lúc nãy mí mắt liền giật giật.
Đợi một lúc cô mới gõ chữ gửi qua.
Tư Đồ Thuần:" Chú gửi meme? Hay tài khoản này bị người khác lấy rồi?"
Bên kia rất nhanh liền nhắn lại một dấu chấm hỏi.
Cô thấy bên kia vẫn đang nhập, nhập gần năm phút mới gửi thêm một tin nhắn thứ hai.
Tân Tử:" Là tôi tra trên mạng, không muốn trả lời tin nhắn phải gửi hình, như vậy mới lịch sự.
"
Tư Đồ Thuần thuận tay chụp màn hình lại tin nhắn của hai người.
Tân Tử dù sao cũng là nạn nhân của Baidu mà thôi.
[ meme chú Tân Tử gửi =))))) ý chú là không muốn trả lời nên có chút ngại, còn Đồ Thuần thì nghĩ theo nghĩa khác, do câu " Nhìn bánh ngọt nhớ tới chú.
" làm chú ngại.
]
Tư Đồ Thuần nghĩ nghĩ một lúc liền gửi yêu cầu gọi video qua.
Bên kia Tân Tử bày ra bộ dáng nghiêm chỉnh, nút áo đều cài đến cái cao nhất, như sợ cô dùng ánh mắt để cưỡng gian mình.
Tư Đồ Thuần cười hì hì hai cái mới lên tiếng.
- Tôi thấy chú gửi meme như vậy rất thú vị, sau này không muốn trả lời chú cứ gửi meme cho tôi đi.
Cô muốn cho Thuỷ Trụ thấy, nhân vật phụ đời trước y thiết lập, tính cách lạnh lùng, nhìn ai cũng không vừa mắt hiện tại lại nằm ở trên giường tìm meme mà gửi cho Tư Đồ Thuần.
Còn có thứ gì đau khổ hơn nhìn nhân vật mình ngày đêm suy nghĩ tính cách mà thiết lập nên, hiện tại đều bị phá huỷ, vẻ bề ngoài cũng giữ không nổi nữa rồi.
Tân Tử trầm ngâm mấy giây mới mở miệng:" Tôi cảm thấy gửi cái này không bằng tôi gửi một dấu chấm.
"
Tư Đồ Thuần:" Sao có thể? Người khác gửi tin nhắn chú gửi lại một dấu chấm, như vậy mà gọi là lịch sự sao? Ba dòng tin nhắn cũng không to bằng một cái ảnh.
"
Tân Tử nghi ngờ mà nhìn đăm đăm vào màn hình.
Tuy cách một cái màn hình điện thoại nhưng Tư Đồ Thuần lại cảm thấy hắn thật sự ngồi đối diện mình mà nhìn, cô chút chột dạ mà nuốt một ngụm nước bọt.
Tư Đồ Thuần đã diễn nhất định phải diễn tới cùng, nào có chuyện vừa diễn phân nữa đã bỏ vai.
Như vậy có thể làm diễn viên chuyên nghiệp sao?
Không thể.
Tư Đồ