Tư Đồ Thuần ra hiệu cho Hoa Thần yên tâm.
Ánh sáng máy quay đều tập trung về phía Tư Đồ Thuần, người phỏng vấn là một người phụ nữ trung niên, từng dẫn qua không ít chương trình, rất biết nắm bắt tâm lý của người xem, càng làm chương trình tạp kỹ hot càng thêm hot.
Mở đầu là những câu hỏi đơn giản.
Tư Đồ Thuần đều dựa theo kịch bản đã học thuộc mà trả lời.
Người dẫn chương trình càng về sau liền hỏi những câu hỏi không có trong kịch bản, còn dẫn theo hướng dư luận đang quan tâm.
Tư Đồ Thuần vén tóc ra phía sau tai, nhìn vô ống kính mà nhẻo miệng cười.
- Cho dù tôi có cho mọi người câu trả lời thoả đáng hay không thì mọi người đều tin cái bản thân muốn tin mà thôi, tôi giải thích chắc chắn sẽ có người nói, tôi tẩy trắng, biện minh? Cho dù mọi người có nghĩ tôi như vậy cũng không sao, tôi vẫn muốn nói một câu để những người thật sự yêu mến tôi, tin tưởng vào nhân phẩm của người bọn họ yêu mến.
Tư Đồ Thuần hơi cúi đầu, hai tay mân mê váy, nói:" Có một đều tôi vẫn luôn tin tưởng, sự tử tế của tôi sẽ được đền đáp vào một ngày nào đó trong tương lai theo hình thức khác.
Con người chúng ta có thể ích kỉ, khôn vặt, lười biếng hoặc vô số khuyết điểm nhưng mà tôi tuyệt đối không làm những chuyện xấu xa.
"
Tư Đồ Thuần ngẩn đầu nhìn vào ống kính lại nhìn vào người dẫn chương trình, ngừng một lúc mới nói tiếp:" Tôi dù sao cũng là người đã có gia đình, chẳng qua hiện tại sự nghiệp của tôi chưa phát triển, nên chúng tôi vẫn chưa muốn công khai, nhưng đến hiện tại không công khai mọi người sẽ chĩa mũi giáo về phía tôi, vị trong nhà của tôi tuy không để ý nhưng tôi lại để ý, không muốn người khác nói vợ của chú ấy là tình nhân được nhiều người bao nuôi.
"
Chuyện này Tư Đồ Thuần vẫn chưa muốn công khai ra bên ngoài, nhưng đã đến bước đường cùng rồi, hiện tại không biết, sau này chắc chắn sẽ biết.
Mấy hôm trước Tư Đồ Thuần nhận được điện thoại của Tư gia gọi đến, lúc đầu là giả vờ hỏi thăm, đến lúc sau không nhịn được liền hỏi hồi môn lúc trước.
Hồi môn lúc trước là do Tân Tử chuẩn bị, Tư Đồ Thuần kêu hắn không đem giao cho Tư gia, Tân Tử tất nhiên không làm, Tư gia vốn dĩ ngay từ đầu nhắm vào hồi môn bên phía Tân gia, hồi môn lúc đầu đã đưa mấy chục vạn, bọn họ chỉ còn chờ Tư Đồ Thuần được gả sang để lấy nốt luôn số hồi môn còn lại, không nghĩ tới bên Tân Tử vậy mà không đem hồi môn qua.
Dù sao cũng chỉ mấy chục vạn, bọn họ không thiếu nhưng làm gì có ai chê tiền quá nhiều? Lúc trước Tư gia còn có chỗ đứng trên thị trường kinh doanh, tiền muốn bao nhiêu đều có bấy nhiêu, Tư thị mỗi ngày ra bên ngoài hết mua quần áo thì là trang sức, mỗi ngày tiêu ít nhất một vạn rưỡi, nhưng hiện tại Tư gia không còn như lúc trước, cổ phiếu giảm mạnh, mười phần trăm cổ phần đã bán ra rồi, Tư thị đã tính đường đầu tư vào một khu đất ở ngoại ô, nhưng hỏi đi hỏi lại giá đất lại tăng, chủ đất làm ăn thua lỗ lúc nào không thua vậy mà lại thua lỗ ngay lúc này.
Giá đất được nâng lên gấp mấy lần, Tư thị đối với việc kinh doanh tuy có hiểu biết nhưng lại không khôn khéo, người bạn kia nói sẽ xử lí chuyện này kêu bà cứ yên tâm lấy tiền đó giao cho mình, để y đi thương lượng cùng ông chủ đất.
Tư thị đành hết cách mà gật đầu đáp ứng.
Cuối cùng cổ phần bị bán ra bên ngoài, tiền