Đúng là ngay từ đầu Tư thị thủ thỉ bên tay Tư lão gia chính là muốn gả Tư Đồ Thuần ra bên ngoài, rồi thu lại một chút hồi môn xem như phí nuôi dưỡng, gả được vào nhà tốt thì xem như bọn họ được nhờ còn không được cứ xem như không có đứa con gái này là được.
Dù sao đối với bọn họ cũng không thiệt thòi gì.
Tư Thị nhìn Tư Đồ Thuần đưa một tờ giấy đến trước mặt còn có bút, một hộp in dấu vân tay.
Tư Đồ Thuần:" Dì là phu nhân Tư Gia, quyết định của dì chính là của ba tôi, 14 vạn rưỡi này chẳng phải đều là tài sản của chung hay sao? Đến lúc đó chỉ sợ ba tôi chỉ hận không thể làm như vậy nhanh một chút.
"
Tư Thị cầm tờ giấy đọc sơ qua một lượt liền đặt xuống, nói:" Hồi môn đưa cho gia đình chẳng phải là chuyện đương nhiên? Nào có chuyện ký vào giấy này mới được nhận hồi môn?"
Tuy trong nước hiện tại không thể xoá bỏ quan hệ quyết thống nhưng lại có thể cắt bỏ tên trong hộ khẩu, sau đó liền không còn là người một nhà, quan hệ huyết thống tuy không thể xoá bỏ, nhưng hộ khẩu đã cắt ra rồi, cho dù Tư Lão Gia có đến nói hai người có quan hệ huyết thống còn là cha con, thì phải tuỳ thuộc vào Tư Đồ Thuần có nhận người ba này không đã.
Tư Đồ Thuần xoa xoa mi tâm, tối hôm qua cô ngủ không được thẳng giấc buổi sáng lại dậy sớm như vậy, hiện tại có chút mệt.
Tư Đồ Thuần không để Tân Tử giải quyết chuyện này bởi vì chuyện này là chuyện riêng của gia đình bọn họ, cô dẫn theo người tới chính là muốn dùng Tân Tử làm lá chắn cho mình, cho dù Tư thị không nể mặt cô thì nhất định cũng sẽ nể mặt Tân Tử bốn phần.
Tư Đồ Thuần:" Nếu dì không ký tôi cũng không ép, dì không lấy ký hồi môn tôi không đưa, dù sao phần hồi môn này là của tôi, đưa hay không, không phải dì muốn là được.
"
Tư thị nhìn cô với ánh mắt âm u, cuối cùng vẫn cắn răng mà ký xuống.
Tách hộ khẩu thì tách đi, dù sao công ty bọn họ hiện tại đang thua lỗ, 14 vạn rưỡi này giúp được không ít việc, Tư Đồ Thuần với Tư Lão gia dù sao cũng là ba con cùng huyết thống, bà không tin sau này nhà họ Tư có việc gì Tư Đồ Thuần liền nhắm mắt không để tâm tới.
Ngoài Tư lão gia ra thì trên đời này cô còn người thân nào sao?
Tất nhiên không có.
Bởi vì như vậy nên bà mới càng chắc chắn Tư Đồ Thuần sẽ không làm ngơ khi thấy ba cô chết mà không cứu, hiện tại tức giận thì là như vậy, bà không phải người đi vuốt đuôi ngựa, cho dù có vuốt cũng phải vuốt lưng rồng như nhà họ Tân chứ không phải đứa con vừa được gả vào Tân gia liền muốn một bước hoá phượng hoàng, muốn phủi sạch quan hệ với nhà họ Tư.
Tư thị vừa ký xong, liền ấn dấu vân tay.
Một tiếng cũng không nói liền giật lấy thẻ trong tay Tư Đồ Thuần.
- Mục đích cô về đây cũng chỉ là như vậy thôi đúng không? Hồi môn đưa cũng đã đưa, ký thì tôi cũng đã ký, sau này cho dù cô sống chết chạy đến cổng nhà họ Tư, người nhà họ Tư cũng sẽ mắt mù tai điếc mà xem như không thấy.
Tư Đồ Thuần lấy tờ giấy đưa cho luật sư phía sau.
Tư Đồ Thuần bước lên phía trước một bước:" Tôi đến nhà họ Tư cầu tình? Hay nhà họ Tư đến nhà chồng tôi cầu tình? Tôi không phải người ăn cây táo rào cây sung, nhưng nếu tôi rào thì cây sung này nhất định có sâu, sâu ăn vào quả muốn trị tận gốc chỉ