Tư Đồ Thuần không lên tiếng, Tân Tử xem như cô đã đồng ý mà thuần thục đi vào còn đóng cửa lại, ngoan ngoãn mà leo lên giường bên cạnh.
Hắn muốn từ từ tiếp cận Tư Đồ Thuần, cách đầu tiên chính là ngủ cùng một phòng để kéo gần khoảng cách, cách thứ hai sẽ là cùng một giường.
Khả năng đề phòng của Tư Đồ Thuần rất kém, cô như tên của mình, Đồ Thuần ý chỉ rất đơn thuần.
Tư Đồ Thuần không bày xích để hắn ngủ cùng một phòng, chưa kể đến Tân Tử cũng không phải người xấu, hai người chỉ ngủ cùng một phòng, giường thì không nằm chung nên không có vấn đề gì.
Tư Đồ Thuần cũng lười đi kiểm tra xem lời hắn nói có thật hay không.
Nhưng cho dù cô có sang phòng hắn để kiểm tra đi nữa, Tân Tử cũng đã chuẩn bị hết rồi, đèn ngủ lớn hay nhỏ hắn đều tháo lỏng ra, như vậy cho dù có bật đèn cũng không lên, trừ khi phải xoay ngược để có chốt chui đèn trở vào mới có thể sáng.
Tư Đồ Thuần nằm trên giường, chăn không thèm đắp mà tung ra, chăn phân nửa bên dưới phân nửa ở trên giường.
Tân Tử nhìn ánh trăng bên ngoài hất vào sáng một góc phòng, hắn vốn dĩ nhạy cảm với ánh sáng, chỗ Tân Tử ngủ trừ đèn phát ra từ đèn ngủ thì ánh sáng khác đều khiến hắn mất ngủ.
Hắn xoay lưng lại với cửa sổ, hai người đột nhiên trở mình lại trùng hợp mặt đối mặt với nhau.
Bởi vì trời tối nên không ai thấy mặt Tư Đồ Thuần có chút ửng đỏ, cô dùng chăn kéo chăn qua đầu, còn nằm bên trong lăn lộn qua lại, Tư Đồ Thuần chỉ cảm thấy eo bị ôm lấy, cơ thể liền cứng nhắc, đến hít thở mạnh cũng không dám.
Tân Tử chen chút với cô trên một cái giường đơn, còn đưa tay ôm qua eo Tư Đồ Thuần cách một lớp chăn mỏng.
truyện ngôn tình
- Đừng quậy, em quậy như vậy tôi không biết sẽ làm ra chuyện mạo phạm đến em hay không.
Tư Đồ Thuần kéo chăn xuống khỏi đầu:" Chú, chú sao lại qua đây? Ở đây là giường đơn, không, không ngủ được hai người.
"
Tân Tử đã tiến tới, Tư Đồ Thuần cũng không muốn giả vờ, trên người Tân Tử có mùi bạc hà thoang thoảng, ngửi qua liền muốn ngửi lâu thêm một chút.
Tư Đồ Thuần vừa nói dứt lời, tay bỏ ra khỏi chăn, dụi mặt vào ngực hắn, tay còn đặt lên eo Tân Tử mà ôm lấy.
Lời nói với hành động đều trái ngược nhau, cơ thể vẫn là thành thật nhất.
Tim Tân Tử như được tẩm qua mật ngọt:“Em đợi tôi một lát.
”
Tân Tử leo xuống giường, di chuyển tủ đèn ngủ đặt giữa hai giường đến nơi khác, đẩy hai giường đơn nối chung lại với nhau, nếu nằm một giường thì bọn họ mỗi người chỉ nằm được nửa người mới đủ cho người kia nằm nửa người còn lại, nếu không rất chật.
Tân Tử nối hai giường lại với nhau Tư Đồ Thuần cũng không lên tiếng ngăn cản, còn nhích qua một chút, vỗ vỗ giường bên cạnh, ý muốn hắn leo lên.
Buổi sáng bọn họ dậy có chút muộn, lúc Tư Đồ Thuần dậy đã gần tám giờ rưỡi, Tân Tử bên ngoài vừa chạy bộ trở về, buổi sáng hai người ăn cháo thịt, cháo là Tân Tử nấu còn thịt là Tư Đồ Thuần bỏ thêm vào.
Hai người ăn xong mới sắp xếp đồ vào vali chuẩn bị rời đảo.
Hai người về thành phố được hai ngày, bộ phim Tư Đồ Thuần đóng đã bắt đầu khởi chiếu, tiệc đóng máy là ba hôm trước trùng với ngày Tư Đồ Thuần quay ở đảo nên không thể đến được.
Bên biên kịch cũng rất nhanh đã biên kịch xong cảnh quay ở đảo, chỉ còn chờ đến lịch chiếu của trương trình mới đăng tập mới lên.
Tân Tử những hôm không đi làm đều ngồi ở đình viện nhìn Tư Đồ Thuần chơi đồ chơi do hắn mua, còn hắn nếu không ngồi đọc báo thì chính là xử lí công việc, A Trụ đến cũng theo thói quen mà đi đến đình viện báo cáo công việc hằng ngày.
Chương trình thực tế của Tư Đồ Thuần vừa phát sóng một tập liền thành chương trình hot nhất tuần.
Một phần chính là bởi vì Đàm Lôi chưa từng tham gia chương trình thực tế, dù sao y cũng là ảnh đế, chương trình tham gia nếu không hot thì cũng sẽ nổi tiếng, chương