Ba ngày hôm nay, hậu cung của LIÊN THÀNH lúc nào cũng nặng nề. Mọi người thầm cầu mong cho cậu mau tỉnh dậy, nhìn cậu cứ nằm ngủ li bì như vậy ai cũng xót. HÀN PHONG, GIA MINH sau khi tỉnh lại cũng túc trực bên cạnh cậu. TIỂU TÂM, TIỂU LIÊN thay phiên nhau đem đồ ăn vào cho hai người.
\- Xin hoàng thượng thứ tội, thái hậu không muốn gặp người. Mong người về cho.
\- Ngươi nói cái gì ? Thái hậu không muốn gặp ta.
Ba ngày LIÊN THÀNH hôn mê cũng là ba ngày HẠO KHIÊM luôn đứng trước BÌNH YÊN cung cố gặp mẫu thân mình. Bà giận hắn, là vua một nước nhưng hành sử thiếu suy nghĩ.
\- Mẫu thân, nhi thần sai rồi. Mong người trách phạt, người mau cho con gặp người đi mà.
Đáp lại hắn là sự im lặng, cửa vẫn đóng im. HẠO KHIÊM dần như mất khống chế rồi, vì cớ gì mà mẫu thân hắn quay lưng im lặng với hắn cơ chứ. Nếu như LIÊN THÀNH không vào cung, nếu như cậu không bị thương thì bà có như vậy với hắn không.Đúng, tất cả chính là cậu, tại cậu mà hắn phải bị như thế này.
Nghĩ là làm, HẠO KHIÊM quay lưng lại hướng cửa phòng bà, nhắm hướng tẩm cung cậu mà đi. TỪ HINH, TỐNG LAM nhìn thấy biểu hiện lạ của hắn thì có dự tính chẳng lành sắp xảy ra rồi.
\- NGỤY LIÊN THÀNH, ngươi may ra đây cho trẫm.
\- Ngươi nổi cơn điên gì vậy ? LIÊN NHI còn chưa tỉnh, ngươi lại muốn kiếm chuyện.
\- Hoàng thượng người bình tĩnh lại đã. Có gì từ từ nói.
\- Từ từ sao, ta tới kiếm chuyện ? Nếu các ngươi muốn.
HẠO KHIÊM nắm chặt tay thành nắm đấm, trực tiếp đấm thẳng vào bụng GIA MINH. Đoán trước được hành động của hắn, GIA MINH lùi lại sau một bước. Đưa chân đá lên cao đá thẳng vào đầu HẠO KHIÊM. Đưa tay lên che đầu kịp thời chặn được đòn tấn công đó, hắn đạp mạnh xuống đất bay lên xoay người đáp trả lại y. Y cũng chẳng phải dạng vừa, ngã người ra phía sau chống hai tay xuống đất dùng lực ở chân mình đạp thẳng vào chân hắn. Dù y có yếu thế hơn chút, nhưng sức bên chưa chắc thua hắn.
\- TỪ HINH, TỐNG LAM hai người mau ngăn họ lại đi. Cứ tiếp tục vậy không hay đâu.
\- Đúng là phải ngăn họ lại mới được.
\- Thả ta ra, họ TỐNG tên LAM kia, sao ngươi lại cản ta chứ.
\- TỪ HINH, ngươi đang làm gì vậy ? Muốn phản ta sao.
Tình trạng hiện giờ của hai người là TỐNG LAM đứng đằng sau ôm GIA MINH lên hỏng cả chân. Vì GIA MINH nhà ta đứng mới ngang tai nhà họ thôi. Tay thì quơ, chân thì đá, Miệng thì không ngừng chửi.
Còn bên TỪ HINH không biết làm cách nào đã đưa được vị hoàng thượng kia về thư phòng của hắn.
\- Hoàng thượng, người bớt giận đi. người làm vậy người ngoài nhìn vào sẽ không hay.
\- Hừ ! Tên khốn đó. Ta nhất định sẽ tính sổ với hắn. Vì hắn mà mẫu thân không muốn nhìn mặt ta. Ngươi mau lui ra đi, ta cần ở một mình một chút.
TỪ HINH lui ra, HẠO KHIÊM mới ngồi xuống ghế, đưa hai tay xoa xoa huyệt thái dương. Lúc nhỏ tới giờ, dù hắn có làm sai gì thì mẫu thân cũng từ từ chỉ ra cái sai, khuyên nhủ hắn. Còn bây giờ chỉ vì một người ngoài mà bà đối xử với hắn như thế, có đáng không.
Quay lại chỗ TỐNG LAM. TIỂU TÂM, TIỂU LIÊN thấy GIA MINH cứ quơ tay quơ chân loạng xạ. Còn TỐNG LAM hầu như chỉ có việc đứng im ôm y , không nhịn được mà phá lên cười.
\- Hai người cười cái gì ? Bộ rảnh lắm sao, sao không đi phụ PHONG Ca đi.
\- Vâng, được rồi MINH Ca, huynh cứ từ từ ở đấy chơi đi. Tụi muội vào với công tử đây.
TIỂU LIÊN lém lỉnh đáp trả y rồi cười thật tươi chạy vào trong.
\- Sao ngươi còn không mau thả ta ra. Bộ thích dính người đến vậy à
\- Vớ vẫn.
TỐNG LAM nghe GIA MINH nói đơ người, liền nhìn xuống tay mình, đúng là y vẫn đang ôm người nọ trong lòng. Vội bỏ y xuống, coi như chưa có gì xảy ra xong bỏ đi một hơi không thèm nhìn lại. Mà hình như tai của y đang đỏ thì phải.
《《《《《《《《
\- LIÊN THÀNH, đệ tỉnh rồi. Làm mọi người lo quá.
\- LIÊN Nhi, ngươi ngủ gì mà ghê vậy. Ngủ lần ba ngày luôn à.
\- Công tử, người tỉnh rồi. Người làm bọn muội lo quá.
Sau ba ngày ngủ li