Cậu ngồi đó ôm mặt khóc nức nở, mặc kệ hình tượng gì đó khóc càng lúc càng lớn. Hắn là lần đầu tiên thấy cậu khóc nên cũng hơi rối, lỗi là do ham muốn nhất thời kia của hắn mà ra.
Đi lại phía cậu, ngồi xuống đưa tay định lau đi dòng nước mắt kia thì bị cậu hất kèm theo đó là đau rát một bên má.
\- Tên điên kia, ngươi ăn trúng cái gì vậy, ngươi ngươi...... hức...ức....
\- Ta sai rồi, ta xin lỗi là lỗi của ta. Ta ngàn lần xin lỗi ngươi. Đừng khóc nữa nín đi được không.
Hắn càng nói cậu càng khóc to hơn nữa, hắn đành nhích lại gần cậu hơn ôm cơ thể đang run run kia vào người mình, mặc cho cậu đánh đấm lung tung khắp người hắn. Vẫn chấp niệm ôm cậu thật chặc miệng luôn nói xin lỗi.
\- Ta xin lỗi, ngươi cứ đánh ta đi nếu ngươi thấy tốt hơn. Là do ta không biết tiết chế mình lại, là do ta làm ngươi hoảng sợ, ngươi nín đi đừng khóc nữa.
\- Cái ham muốn dục vọng ngươi sao muốn lúc nào làm lúc đó vậy. Ngươi biết ta sợ hãi thế nào không, là lần đầu của ta đó, nụ hôn đầu của ta đó. Tên khốn nhà ngươi, ta bắt đền ngươi đó.
\- Được được, ngươi muốn gì cũng được, ngươi nín đi được không.
Nghe hắn nói vậy, cậu không đánh đấm gì nữa để hai tay thả lỏng trên vai hắn, cằm tựa vai hắn nhếch miệng cười.
\- Ngươi nói thật, cho dù ta muốn gì cũng được.
\- Đều theo ý ngươi.
Hắn đẩy nhẹ cậu ra, ý cười trên mặt cậu biến mất thay vào đó là khuôn mặt méo xẹo, nước mắt đầm đìa đầy mặt.
\- Được rồi, ngâm nước lạnh hoài cũng không tốt đâu, mau đứng lên mặc đồ vào đi, ta dẫn ngươi đến một nơi.
\- Ngươi không gạt ta nữa.
\- Không.
\- Ngươi không điên khùng mất kiểm soát lại muốn thịt ta nữa.
\- Ta nói là không.
Hắn trầm mặt đứng lên đi lại chỗ y phục khi nãy, lấy mặc lại chỉnh tề, qua bên kia đứng chờ cậu. Cậu rửa mặt mình xong đi lại vừa mặt đồ vừa nhìn về phía hắn nhếch miệng cười.
\- Người gì dễ dụ vậy. Mới có vậy mà ham muốn mất luôn lý trí rồi. Không ngờ tên này ham muốn lại cao vậy.
Cậu mặc xong y phục đi lại chỗ hắn, lấy lại phong thái như ngày thương. Không e thẹn hay ngượng ngùng, bước ngang qua hắn.
\- Đi thôi, không phải ngươi muốn dẫn ta đi đâu à.
\- Ưkm, được. Ngươi không giận ta sao.
\- Ta không muốn nhắc đến chuyện này nữa. Sau này cũng không, ngươi hiểu chứ.
Đi một đoạn, hắn dẫn cậu đến một vườn hoa nó nằm tách biệt với khu rừng. Dưới ánh trăng đêm nhìn chúng rất đẹp, cậu bước đi hai tay dang ra lướt qua những bông hoa đang đọng sương đêm. Cảm giác mát lạnh trên đầu ngón tay rất thích.
\- Ngươi thích nơi này không.
\- Sao ngươi biết chỗ này.
\- Lúc trưa ta đi dạo tình cờ thấy, ngươi thấy sao.
Hắn đi sau cậu, đi lại ngồi dưới gốc cây lớn nhìn ra phía giữ vườn hoa nơi có một chàng thiếu nên tóc bung thả tự do nhè nhẹ bay trong gió, mặt luôn hiện ý cười.
\- Chỗ này rất đẹp, ngày mai nên rũ họ đến đây chơi.
\- LIÊN THÀNH, ngươi có bao giờ thích một người chưa.
\- Ta