Hắn ngồi đó nhìn người đang đứng phía cửa, có phải hắn chiều nàng quá rồi nên không xem ai ra gì. Người đang đứng trước mặt hắn không ai hết chính là Lục quý phi mà hắn hết lòng yêu thương.
Chuyện là ả nghe hắn hồi cung đã nhanh đến tìm nhưng công công lại nói hắn sẽ nghỉ qua đêm tại Ẩn cung của cậu nên đùng đùng tức giận đi đến đây muốn gây khó dễ.
\- Nàng đến đây làm gì ? Không phải giờ này nên nghỉ ngơi rồ hay sao.
\- Hoàng thượng hai ngày nay người đi đâu, thần thiếp rất lo cho người. Biết tin người vừa hồi cung nên đã đến tìm nhưng không thấy hỏi ra thì mới biết người ở đây.
\- Tìm ta lúc này, khiến nàng lo rồi. Nàng cũng nên về nghỉ ngơi đi.
Lục quý phi tức giận nắm chặc tay, hoàng thượng dạo gần không hề để ý đến ả, người mất tích hai ngày về liền đến tẩm cung của tên khốn này. Nhìn cậu đang nằm trên giường, trên người chỉ mặc chiếc áo mỏng, nó lại bị trượt xuống khỏi bã vai. Ả không giữ nổi bình tĩnh chỉ thẳng tay về phía cậu.
\- Hoàng thượng, người vì tên khốn này mà bỏ mặt ta sao.
\- Nàng đang nói gì ?
\- Không đúng sao, vì cái tên dơ bẩn, lúc nào cũng giả vờ thanh cao nhưng luôn thích nằm dưới thân người khác rên rỉ. Chẳng khác gì điếm không chứ, thứ nam không ra nam nữ không ra .........
"VÚT"
"PHẬP"
Ả đang luyên thuyên đang xả giận lên người cậu thì có thứ gì đó lạnh lạnh sượt qua má mặt ả vút ra phía sao, găm thẳng vào cửa. Quay đầu nhìn nhìn lại thì ra cái thứ lạnh lạnh đó là một con dao nhỏ.
Nhìn về phía hoàng thượng, ả thấy sau lưng hắn là một gương mặt lạnh lẽo mang sự chết chóc đang nhìn ả như khiêu khích.
\- Tên khốn ngươi đang muốn ám sát ta.
\- Giết ngươi tổ hại bẩn tay LIÊN THÀNH ta.
\- Ngươi.....
\- Hoàng thượng, mong người lấy lại danh dự cho LIÊN THÀNH ta, người tự đến đây đòi ngủ bây giờ ta lại mang tiếng "đĩ điếm" a, DANH DỰ CỦA TA ĐÓ a.
Cậu cố nhấn mạnh hai từ đĩ điếm và nghiến răng nói năm từ cuối nhìn ả. Hai tay thì ôm cánh tay hắn, ngực tự vào cạ cạ chớp chớp mắt mặt ủy khuất.
\- Lục quý phi, chuyện trẫm ngủ với ai cũng phải báo cho nàng biết sao. Theo ta biết người quản lý hậu cung này là thái hậu không phải nàng.
\- Hoàng thượng, thần thiếp biết lỗi nhưng do lo cho người nên mới tức giận nói những lời không hay, mong người bỏ qua cho thần thiếp. Thần thiếp thực sự rất nhớ người.
"VÚT"
Con dao đang cắm trên cửa bỗng nhiên được cậu thu về, nó một lần nữa đem thứ lạnh lạnh chạm vào mặt ả làm ả phải rùng mình. Cả hắn và ả chưa hiểu vì sao cậu lại hành động vậy thì có tiếng người nói ở phía ngoài vọng vào.
\- Ai gia đi ở phía ngoài đã nghe tiếng cãi nhau trong này rồi, bộ nơi này có chuyện gì sao.
\- Thần thiếp Lục quý phi thỉnh an thái hậu.
Thấy bà đi vào, Lục quý phi hàn lễ thỉnh an bà, bỏ mặt ả lướt qua như không thấy bà bước lại bàn gần đó ngồi xuống nhìn cậu và hắn.
Chuyện là bà vừa tụng kinh cầu an xong lại nghe người của bà thông báo Lục quý phi đến làm khó dễ cậu nên đã đến để xem tình hình thế nào.
\- LONG Nhi, hai hôm nay con đi đâu sao không cho ta biết, ta rất lo lắng cho con đó.
\- Nhi thần biết tội, xin người thứ lỗi cho nhi thần.
\- Không sao, LIÊN THÀNH con sao thế không khỏe à.
\- Dạ không thưa người. Á....
"BỊCH"
Cậu vừa nói vừa đặt chân xuống bước lại chỗ bà, ai ngờ mới bước được hai bước thì chân run run khụy luôn xuống đất. Mặt ủy ủy khuất khuất, mắt ngấn lệ nhìn bà. Thấy cậu đột nhiên ngã hắn nhanh chóng đỡ cậu lên, dìu lại